Chiếc lá đầu tiên
Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong hơi thở của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say.
Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu.
Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Bài hát đầu, xin hát về trường cũ ,
Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ
Sân trường đêm - Rụng xuống trái bàng đêm.
Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi?
"Có một nàng Bạch Tuyết, các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn rất quấy"
"Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy"
(Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao).
Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy
Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm.
Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi!
Em đã yêu anh, anh đã xa vời
Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi
Anh nhớ quá! Mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường - chiếc lá buổi đầu tiên.
Hoàng Nhuận Cầm
Phố Cũ Lạnh Lùng
Ta đứng trước sân trường mùa phượng vĩ
Những chùm hoa đỏ thắm thưở yêu đầu
Năm tháng qua theo dòng đời lưu lạc
Em hôm nào ......giờ trôi dạt về đâu
Sân trường xưa vẫn xanh màu kỷ niệm
Buổi trưa nghiêng bóng nắng tuổi học trò
Con bướm vàng tung tăng ngoài cửa lớp
Em không về ..... ta lặng đứng buồn xo
Trên vòm cây khung trời tình xanh biếc
Mây bâng khuâng ngủ trên gió tự tình
Từ xa em ....ta vào đời lang bạt
Đến bây giờ đời vẫn mãi linh đinh
Một ngày nào hãy cho ta gặp lại
Xem má xưa vẫn còn thắm hoa đào
Mái tóc dài một thời ta ve vuốt
Mà bây giờ em quên thật rồi sao
Chiều ở đây hàng cây tràn gió lộng
Ta lặng đi trên phố cũ lạnh lùng
Lá me bay chập chùng vùng ký ức
Nhớ em nhiều hiu hắt mảnh tình chung
Khiếu Long
Lối phượng xưa
Về phố cũ rộ mùa hoa phượng vỹ
Thời thơ ngây áo trắng giấc mơ đầu
Anh cánh chim bay vào đời lưu lạc
Xa em rồi…phượng nở biết tìm đâu?
Em ngồi nhặt xác phượng hồng kỷ niệm
Chợt rưng rưng tiếc nhớ thuở học trò
Nhớ bạn bè mỗi ngày vào lớp học
Thầy vắng giờ nên bục giảng buồn xo
Cơn mưa hạ nhẹ lay vòm lá biếc
Tiếng ve kêu rả rích khúc tự tình
Giữa sân trường phượng thơm hương ngào ngạt
Đốt tim sầu thương niềm nhớ linh đinh
Thời gian nào phũ phàng quay trở lại
Trả cho nhau thơ mộng những hôm nào
Dòng tóc xưa vẫn chờ tay ai vuốt
Sóng trong lòng dâng nỗi nhớ xiết bao
Đời phù vân đắm chìm trong gió lộng
Mái trường xưa cảnh cũ vắng lạnh lùng
Lối phượng buồn em về hồn băng giá
Hạ xuống buồn từng giọt lệ tình chung
Tiểu Vũ Vi
Viết Cho Mùa Hoa Phượng
Em đi rồi ! Chùm phượng cuối mùa thi
Đỏ hoe mắt một buổi chiều chớm nắng
Nhấm chùm hoa không chua mà chát đắng
Bước chân tôi chập chững trước sân trường ...
Trước mặt tôi là hoàng hôn
Sau lưng là cánh cửa phòng thi khóa vội
Những bàn ghế, những bảng đen ngập bụi
Tờ giấy vo tròn ném cuối giờ thi
Chỗ em ngồi còn kia
Vệt nắng dài in hằn lên ghế
Buổi sáng nào lần đầu đi trễ
Vai run run, tay lấm vệt dầu
Em đi rồi, chùm phượng ở trên cao
Cứ cháy mãi những điều chưa nói hết
Nắng chiều hôm cứ ngời lên nuối tiếc
Giá ngày xưa ...
Thôi, đừng nhắc !
Hạ tàn ...
Đào Phong Lan
Màu hoa phượng vĩ làm tôi nhớ
Mái trường xưa với tuổi học trò.
Áo trắng thơ ngây vui cùng gió...
Tôi và em dưới trời phượng đỏ.
Hỏi nhỏ em : "Phượng nở vì ai?"
Em nguýt dài : "Vậy mà cũng hỏi..."
Chúm chím môi cười em nói :
"Nở vì ai - anh hỏi làm chi?"
Tôi mỉm cười : "Để tìm nỗi nhớ."
Em quay ngoắt dưới trời nắng đổ :
"Đi mà tìm nỗi nhớ của anh"…
Em bỏ tôi dưới tán phượng xanh,
Buồn ngẩn ngơ bao điều chưa ngỏ.
Em đi xa - hóa thành cơn gió,
Bay mọi nơi - tôi biết tìm đâu?
Để tìm em, tôi hóa con ve nhỏ,
Giọng hát buồn u uất sầu bi.
Lượn khắp trời như cánh lưu ly...
Mùa phượng này tôi lại ra đi.
Tìm người xưa và điều tôi nhớ.... /.
Caocongkien
Tia Nắng Hạt Mưa
Hình như trong từng tia nắng
Có nét tinh nghịch bạn trai
Hình như trong từng tia nắng
Biết chiều tiếng ve ngân dài.
Hình như trong từng hạt mưa
Có nụ cười duyên bạn gái
Hình như trong từng hạt mưa
Có dòng lưu bút đọng lại...
Tia nắng hạt mưa trẻ mãi
Màu hoa phượng đỏ vô tư
Bạn ơi, đừng trách vô cớ
Làm buồn tia nắng hạt mưa!
Tác giả: Lệ Bình
Đi tìm hình ảnh hoa phượng, tình cờ thấy được blog của bạn. Hết sức ngưỡng mộ nội dung và nhất là cách trang trí cho blog của bạn. Muốn liên lạc với bạn một dịp rỗi rảnh nào đó...
ReplyDeletewebday nau an rat hay
ReplyDelete