Anh nghĩ Em là lựa chọn tốt nhất của anh.
Anh tưởng anh là lựa chọn tất yếu của Em.
Ngày rời Đài Bắc anh nói với em trên xe, anh có một quà tặng dành cho em!
Thì ra anh tặng em một bài hát, cả một buổi tối vừa hát vừa ghi âm hàng chục lần
Cuối cùng cho em bản ghi âm thứ mười lăm
Bảo, bản này dễ nghe nhất
Tặng một bài tình ca cho một phụ nữ đang bôn ba phương xa, chia tay tình yêu như em xem ra thật hợp
"Nhớ là anh yêu em!"
Bài hát nghe lại vài lần, xe đã tới sân bay Chiang Kai-shek
Anh tận tình xách hành lý cho em, làm thủ tục lên máy bay,
Vào lúc em chưa rời đi, anh hỏi, anh có thể chụp chung một cái ảnh với em được không?
Anh muốn giữ lại hình ảnh em
Sau đó chúng ta vẫy tay chào nhau, em đi vào khu kiểm tra Hải quan...
Anh tưởng anh là lựa chọn tất yếu của Em.
Ngày rời Đài Bắc anh nói với em trên xe, anh có một quà tặng dành cho em!
Thì ra anh tặng em một bài hát, cả một buổi tối vừa hát vừa ghi âm hàng chục lần
Cuối cùng cho em bản ghi âm thứ mười lăm
Bảo, bản này dễ nghe nhất
Tặng một bài tình ca cho một phụ nữ đang bôn ba phương xa, chia tay tình yêu như em xem ra thật hợp
"Nhớ là anh yêu em!"
Bài hát nghe lại vài lần, xe đã tới sân bay Chiang Kai-shek
Anh tận tình xách hành lý cho em, làm thủ tục lên máy bay,
Vào lúc em chưa rời đi, anh hỏi, anh có thể chụp chung một cái ảnh với em được không?
Anh muốn giữ lại hình ảnh em
Sau đó chúng ta vẫy tay chào nhau, em đi vào khu kiểm tra Hải quan...
Chỉ có vậy, chỉ vậy mà thôi,
Suốt nửa năm quen nhau, chỉ có một lần anh nắm tay em
Anh không dám thất lễ với em, nói, anh sẽ chờ đến khi em cảm động.
Nhưng, vào lúc đi vào hành lang ra phòng chờ lên máy bay, điện thoại của em bỗng đổ chuông
Em cầm điện thoại lên xem
Anh gọi
Anh đang đứng ngay trước mặt em, nhìn em cười sáng bừng như ánh mặt trời
Anh đứng ngoài bức tường kính của hành lang, chúng ta đối diện nhau nói với nhau qua điện thoại
Lúc đó là khi mặt em và mặt anh sát gần nhau nhất từ xưa đến nay
"Nhớ là anh yêu em!"
........
Suốt nửa năm quen nhau, chỉ có một lần anh nắm tay em
Anh không dám thất lễ với em, nói, anh sẽ chờ đến khi em cảm động.
Nhưng, vào lúc đi vào hành lang ra phòng chờ lên máy bay, điện thoại của em bỗng đổ chuông
Em cầm điện thoại lên xem
Anh gọi
Anh đang đứng ngay trước mặt em, nhìn em cười sáng bừng như ánh mặt trời
Anh đứng ngoài bức tường kính của hành lang, chúng ta đối diện nhau nói với nhau qua điện thoại
Lúc đó là khi mặt em và mặt anh sát gần nhau nhất từ xưa đến nay
"Nhớ là anh yêu em!"
........
Tặng một bài hát là lãng mạn ư?
"Nhớ là anh yêu em!" là lãng mạn ư?
Đi cùng em đến phút cuối cùng là lãng mạn ư?
Sao em không chút cảm động, em chỉ thấy đau đớn?
Vì em biết, phải chăng anh tưởng cái em cần chỉ là một câu chuyện lãng mạn?
Tưởng cái em cần chỉ là những cảm xúc ngọt ngào?
Bởi thế nên anh mang cho em lãng mạn, anh mang cho em ngọt ngào
Ngoài ra, em không nhận được bất cứ thứ gì khác nữa!
Em nghĩ lãng mạn là đoá hoa của đời người, là trang sức đẹp đẽ của ái tình
Nhưng đời người đâu phải là một dạ yến vĩnh viễn không có phút kết thúc
Và khi em gỡ trang sức xuống, khi đoá hoa thanh xuân của em đã tàn úa, sau đó thì
Chúng ta còn lại gì?
Em cần chân tình
Em cần một đàn ông
Em không cần tính từ Yêu, em cần động từ Yêu
Và những đàn ông không dám hứa hẹn thì liệu có thật lòng?
....
Nếu đời anh hoàn hảo bởi được ghép bằng những mảnh Lego vừa vặn
Mà Em là miếng ghép lãng mạn
Con đường anh tiễn Em về là miếng ghép ngọt ngào
Vợ anh là miếng ghép thực tại
Nhớ cũng là một mảnh Lego
Thì những lãng mạn ngọt ngào anh trao phải chăng lại là một cách anh xúc phạm Em?
"Nhớ là anh yêu em!" là lãng mạn ư?
Đi cùng em đến phút cuối cùng là lãng mạn ư?
Sao em không chút cảm động, em chỉ thấy đau đớn?
Vì em biết, phải chăng anh tưởng cái em cần chỉ là một câu chuyện lãng mạn?
Tưởng cái em cần chỉ là những cảm xúc ngọt ngào?
Bởi thế nên anh mang cho em lãng mạn, anh mang cho em ngọt ngào
Ngoài ra, em không nhận được bất cứ thứ gì khác nữa!
Em nghĩ lãng mạn là đoá hoa của đời người, là trang sức đẹp đẽ của ái tình
Nhưng đời người đâu phải là một dạ yến vĩnh viễn không có phút kết thúc
Và khi em gỡ trang sức xuống, khi đoá hoa thanh xuân của em đã tàn úa, sau đó thì
Chúng ta còn lại gì?
Em cần chân tình
Em cần một đàn ông
Em không cần tính từ Yêu, em cần động từ Yêu
Và những đàn ông không dám hứa hẹn thì liệu có thật lòng?
....
Nếu đời anh hoàn hảo bởi được ghép bằng những mảnh Lego vừa vặn
Mà Em là miếng ghép lãng mạn
Con đường anh tiễn Em về là miếng ghép ngọt ngào
Vợ anh là miếng ghép thực tại
Nhớ cũng là một mảnh Lego
Thì những lãng mạn ngọt ngào anh trao phải chăng lại là một cách anh xúc phạm Em?
Trang Hạ
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!