Quần đùi, dép lê, nón phớt lưỡi trai,
cafe ngay bờ suối chợ Cầu Trắng nhìn dọc theo quốc lộ 20, mắt
nheo nheo... Cái suối giờ không còn thằng John vác bao lúa như mười
mấy năm về trước. Thay vào đó là cuộc sống nhộn nhịp và trăn trở của cái gọi là chợ búa như Bùi Giáng từng viết:
"Ta cứ ngỡ đầu đường thương xó chợ
Nào ngờ đâu xó chợ cũng thương nhau."
"Ta cứ ngỡ đầu đường thương xó chợ
Nào ngờ đâu xó chợ cũng thương nhau."
Vài chiếc xe Daisu cờ phướng băng rôn gắn cái loa hát nhạc cách
mạng chạy xuôi ngược như đan rổ. Nhìn ba cục đá chồng lên nhau
chông chênh lạ kỳ. Hết ly cafe ngẫm một câu thơ rồi nhấc cái
mông về.
... Ôi quê hương một ngày ta nín thở.
Vẫn chạy dài nát ký ức ngày thơ.
... Ôi quê hương một ngày ta nín thở.
Vẫn chạy dài nát ký ức ngày thơ.
Gã John
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!