NỖI NIỀM THÁNG CHÍN.
Sợ hết thu nên trút vội lá vàng.
Cây thay áo khoác lên màu mới lạ.
Mưa phố núi đang mùa lênh lang qúa.
Gõ lên trăng-con trẻ múa reo cười.
Trung thu qua rồi già dặn tuổi thơ tôi.
Dấu một ít trao nỗi niềm tháng chín.
Nào nắng, nào mưa chập chờn bịn rịn
Đăm đăm chiều ngơ ngẩn nhớ người xa....
Kìa dã qùi vàng! Mới nhú lên hoa.
Con ong mật ngỡ ngàng chưa dám đậu.
Nghe khúc dân ca" nẫu về xứ nẫu".
Để em buồn canh cánh một mình đêm.
Mai nữa rồi vồn vã trăng lên.
Vớt lại tàn thu se se áo lạnh.
Lo một nỗi muà lại mùa chóng vánh.
Chín chiều thương hao khuyết tuổi đang già.
( Tháng chín tàn thu - mưa và nắng.)
GIỮ
Giữ giùm tôi chút nắng
Sợi tơ trời lung linh
Giữ giùm tôi chiếc lá
Chớm thu đã úa vàng
Giữ giùm tôi lời vọng
Tiếng thơ buồn đêm khuya
Giữ cho tôi tất cả
Tình thương – trái tim hồng
Giữ gium tôi kiếp người
Hóa đá giữa hư vô
Mắt nhắm và mắt mở
Cõi ta bà – phù du
Hương Ngọc
Nguồn:
(blog: Phố núi và bạn bè...)
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!