Người con gái ngang qua ký túc chiều hôm ấy
Mười năm sau anh còn nhớ tán cây mùa hạ
Lén lút che lên mái tóc em dài
Từ khi nào ta đã quên những yêu thương vô điều kiện
Những bạn bè chung, những mưa ký túc, những hoa phượng tháng năm nở tình cờ
Những giấc mơ phấp phỏng
Có một mùa thi anh đứng lại
Sau lưng cả một trời lá bay
Để lại ngăn bàn lá thư gửi một người không bao giờ đọc được
Giá như một ngày ta quay trở lại
Nơi tuổi hai mươi nguyên vẹn mối tình đầu
Anh sẽ nói:
- Tạm biệt nhé, người con gái bước ra từ ký ức
Em còn nhớ cơn mưa hoa chiều nao như thể rất tình cờ?
Trang Hạ
(Tít chủ blog tự đặt)
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!