Tâm em ! Giờ này ở Sài Gòn em đang làm gì? Anh đang ngồi viết nhật ký cho em mà chẳng biết viết gì. Nỗi nhớ thật nhiều, tình cảm thật nhiều nhưng chẳng biết viết lời nào cho đủ. Chiều bình yên cuốn vùi những nỗi lo vào trong lòng rỗng. Anh chỉ còn duy nhất nỗi nhớ em cứ đầy vơi như là ngọn sóng.
Bên ngoài cửa sổ trời đang mưa em ạ. Mưa đi lang thang...mưa đi kiếm tìm rồi mưa ve tròn thành hạt, như những giọt nước mắt lăn dài trên ô cửa sổ. Những hạt mưa như những nối nhớ lăn dài rồi tan biến, rồi lại đầy lên. Anh đếm những ngày xa em, là những ngày thiếu em anh rất buồn. Anh nhớ lại những ngày bên em là những ngày anh hạnh phúc nhất, nên anh khao khát đến cháy lòng ngày em trở lại.
Tâm yêu ! Anh yêu em hơn mọi thứ trên thế gian này và sẽ chỉ yêu em. Xin mãi làm người yêu em, xin mãi chảy tan ra trong em như từng mạch hồng cầu tươi đỏ, xin được mãi nghĩ về em như hạt muối nhớ về biển khơi mặn mòi những yêu thương. Giờ em ở xa, anh thiệu em nhiều lắm. Anh đã bắt đầu giận, bắt đầu ghét Sài Gòn của em, cái thành phố lôi em rời xa anh và nứu kéo
Mưa rơi cho thành phố đi ngủ sớm. Anh ngồi nhâm nhi ly trà đắng và ngắm bầu trời đêm mịt mùng. Xa thật xa có một vầng sáng mong manh. Anh cứ hình dung ở đó là Sài Gòn - Thành phố của em, và em đang ở đó - đấy là thành phố xa lạ đối với anh. Ở đó dưới một mái nhà, Tâm của anh đang làm công việc của mình. Liệu có vì công việc mà Tâm quên cả anh không? Hay là Tâm cũng đang nhớ anh như anh nhớ Tâm.
Tâm ơi, lòng em có khao khát trở về bên anh, trở về thành phố của chúng ta ! ?
Kalomna 23/7/2005
T.Hải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!