Ông này đã nhận định và nó đã đúng với trường hợp của Liên Xô sau 22 năm trôi qua. Ông bảo “Liên Xô chúng tôi là một cái chiến hạm đang mắc cạn, còn Việt Nam của các đồng chí là một con thuyền thúng không biết nó trôi về đâu”. Ghép lại với cái phát biểu của bác đảng trưởng Trọng của ta hôm 23/10/2013 trước toàn thể đại biểu Quốc Hội về vấn đề sửa đổi hiến pháp: ”…Đổi mới chỉ là một giai đoạn, còn xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa…”.
Vậy là con thuyền thúng Việt Nam cách đây hơn hai thập kỷ cũng giống bây giờ, chúng ta đang được chèo lái mà người cầm mái chèo cũng không biết mình sẽ lèo lái con thuyền đi đâu, theo hướng nào, bao giờ sẽ thấy đích đến.
Chỉ biết lắc đầu ngao ngán, thôi thì ra bờ kè nhâm nhi, nhìn xe qua lại và nghe mấy chú mần ăn văn nghệ đêm khuya hát kiếm sống thời CNXH:
Thôi rồi, còn chi đâu anh ơi
Có còn lại chăng dư âm thôi
Trong cơn thương đau men đắng môi.
Yêu rồi, tình yêu sao chua cay
Men nào bằng men thương đau đây
Hỡi người bỏ ta trong mưa bay.
Phương trời mình đi xa thêm xa
Nghe vạn mùa Thu sau lưng ta
…
Trích bài “Tình Lỡ” của NS Thanh Bình
Phan Dương
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!