Chiều buông lơi trên thị trấn ngoại ô. Chợi nghe lòng xào xạc. Có niềm tâm sự vừa trăn trở vừa ngọt ngào cứ tự mình trở dậy
Nhớ em. Anh nhớ em đến cồn cào ruột gan. Ngồi một mình anh nguệch ngoạc những dòng chữ có tên em trên giấy rồi thầm nhắc mỗi ngày. Anh sống cuộc sống không có em một cách nhọc nhằn, mặc dù là em vẫn gửi tin nhắn và email cho anh mỗi ngày
Đôi khi anh cảm thấy như mình đang sống ở một thế giới khác và không còn quan tâm tới những gì xung quanh. Anh muốn quên đi tất cả rồi âm thầm lặng lẽ nhớ về em. Mà quả thật có không nhớ thì cũng không được vì đã từ lâu em tồn tại trong anh. Chẳng có thứ gì và không khi nào buộc anh ngừng nhớ về em. Có một điều gì đó cứ lôi kéo, lôi kéo anh về phía có em.
Mình cứ yêu nhau thế này đi em nhé, đừng bao giờ chia ly. Khi nào ta nhớ nhau hãy chạy về cùng một phía, cùng dựa vào môi nhau như hôm nào trong căn phòng đầy mùi thơm của cỏ, mùi của mật ngọt tình yêu đong đầy, mùi nhựa thông tràn trề yêu thương.
Kalomna 25/07/2005
T.Hải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!