
Bấy giờ, một
đại biểu khác đã đứng lên hỏi bằng cách kể câu chuyện thế này: "Rứa là
chị không nhớ bài học đạo đức hồi lớp một rồi.
Bài Em Thanh nho nhỏ
Học lớp 1B
Hôm qua học về
Vừa đi vừa hát
Thấy 5 đồng bạc
Của ai đánh rơi
Thanh nhặt lên rồi
Đem trình cô giáo
Tươi cười cô bảo
Đáng khen em ngoan
Thấy của không tham
Cho 10 điểm tốt.
Sau bài đó có câu ghi
nhớ: Được của rơi trả lại cho người đánh mất. Tôi hỏi chị, vì răng chị
được cục vàng mà không mang nộp cho công an để trả lại cho người mất?"
Bài Em Thanh nho nhỏ
Học lớp 1B
Hôm qua học về
Vừa đi vừa hát
Thấy 5 đồng bạc
Của ai đánh rơi
Thanh nhặt lên rồi
Đem trình cô giáo
Tươi cười cô bảo
Đáng khen em ngoan
Thấy của không tham
Cho 10 điểm tốt.
Lúc
đó cả hội trường cười ồ. Cười là vì anh này học lớp một cách đó ít nhất
cũng 40 năm mà vẫn thuộc lòng bài học, cười cũng vì lập luận của anh rất
đơn giản nhưng làm "bà hội đồng" đứ đừ đừ. Hồi ở miền Bắc,
môn đạo đức dạy những cái rất thường gặp trong cuộc sống hàng ngày. Tôi
còn nhớ bài học Đi tìm việc tốt, đại để kể câu chuyện một em nhỏ muốn đi
tìm để làm việc tốt, nhưng tìm mãi không thấy, em mới về kể lại với cô
giáo, cô hỏi, em này kể lại đi tìm mà không thấy, chỉ gặp một bà cụ già
đi sang đường, sợ bà cụ mắt không rõ dễ bị đụng xe nên em mới dắt tay bà
cụ sang bên kia rồi mới đi. Cô giáo bảo, đó là việc tốt!

Môn đạo đức đã không được coi trọng, học sinh lớp 11, 12
ở vào độ tuổi cần định hình nhân cách thì lại không được học đạo đức,
càng không được đề cập đến chuyện yêu và phải yêu như thế nào (cứ như
yêu là điều cấm kỵ) nên như dân gian nói "quả báo nhãn tiền", báo chí
liên tục thông tin những chuyện yêu cuồng, sống vội. Đó là do những
người trẻ này không biết tình yêu cao thượng đến thế nào, không biết yêu
là phải hy sinh cho tình yêu, không biết yêu là làm cho người mình yêu
hạnh phúc...vì thế mới sinh ra ích kỷ, hiếu thắng và tự ái... Yêu mà
không được đáp lại thì chém, giết, đốt, tung ảnh thời yêu thương lên
mạng để trả thù, yêu không được thì nhảy cầu, nhảy lầu...chỉ để biểu
hiện cái tôi ích kỷ. Thậm chí chiếm bằng được người ta bất chấp thủ đoạn
để rồi sau đó mới cay đắng nhận ra một điều, đó không phải là tình yêu.
Thế nên mới có có những vụ án man rợ: vợ đốt chồng, người yêu tạt a
xít, dùng xăng đốt, vác dao truy sát người yêu...

Bây giờ đến nhà, thấy anh chị anh anh em em, con chị ba ba con con với anh (anh chị có một đứa con chung), mỗi chiều anh lại đẩy chiếc xe lăn đưa chị đi dạo...mới thấy cuộc đời có nhiều chuyện thiệt là kỳ diệu.

Không phải định nghĩa xong các khái niệm về đạo đức thì có ngay...đạo đức.
Nguyễn Thế Thịnh
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!