"Bị cáo (Hoa hậu) Minh Xuân ngồi ghế bi cáo trong phiên xử.
Trước mặt là những kẻ cầm máy ảnh đang được gọi là (nhà báo) chĩa ống kính vào cô, bấm, chĩa ống kính vào cô, bấm, chĩa ống kính vào cô, bấm.
Trước mặt là những kẻ cầm máy ảnh đang được gọi là (nhà báo) chĩa ống kính vào cô, bấm, chĩa ống kính vào cô, bấm, chĩa ống kính vào cô, bấm.
Đến như khi cô ngoảnh cười với ai đó cũng chạy tít gọi là nụ cười bí ẩn.
Đến như cô khóc thì gọi là nước mắt muộn mằn.
Đến như các cô cúi mặt thì gọi là phút giây ân hận.
Đến như cô khóc thì gọi là nước mắt muộn mằn.
Đến như các cô cúi mặt thì gọi là phút giây ân hận.
Chưa xong, lại kéo nhau ra chụp ảnh những người trong gia đình, chụp và phỏng vấn, toang toác , toen hoét, xoèn xoẹt suốt ngày hôm qua.
Nhiều phiên tòa khác công bố xử công khai nhưng xử kín, thì không có nhà báo nào lên tiếng phản đối tòa vi hiến.
Những gương mặt tham nhũng nhơng nhơng đấy, chỉ dám rón rén vạch mặt.
Những vụ việc dư luận khát thèm thông tin thì len lén len lén đợi lệnh trên đã mới dám đưa tin.
Một cô gái bé bỏng, rất sai trong hành vi sống, nhưng cái sai ấy không đáng, không và một ngàn lần không đáng để các nhà báo say mê gọi tên, gọi hình, bình phẩm ra như thế, lôi cả nhà người ta ra nữa...
Chữ ấy là chữ ác.
Chữ ấy không làm nên sự tốt đẹp.
Chữ ấy là chữ điếm.
Chắc chắn như vậy".
Nhà văn Nguyễn Quang Vinh ( Facebook )
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!