
Những con đường ấy dẫu mùa nào cũng sẽ mang đầy kỷ niệm. Nhất là mùa hè, khi ngày nào anh cũng dẫn em đi trên những con đường ấy. Những con đường ấy vào buổi sáng xôn xao, háo hức với những điều mới lạ, buổi trưa bát ngát những nắng và buổi chiều gió lồng thênh thang.
Anh yêu những con đường thành phố không phải không có nguyên do. Đó là những con đường cứ ngày ngày ghi dấu những kỷ niệm của tình yêu chúng ta. Một lần em đến, anh gặp em ở thành phố này. Và nhờ những con đường mang nhịp đập trái tim, lúc nào cũng nôn nao, háo hức, chúng ta đã yêu nhau

Thế rồi anh gặp em. Tình yêu là một điều rất lạ, nó chọn mình chứ mình nào có thể so đo. Anh gặp và mến em vào một ngày mưa khi em tan học, đứng đón xe về trên bến nằm đối diện giảng đường , nơi ấy giờ trở thành kỷ niệm chẳng thế quên. Anh gọi nó là " bến tình yêu "

Chúng ta sắp xa nhau rồi phải không em. Về Sài Gòn em hãy nhỡ những con đường nơi đây em nhé. Anh ở lại với những con đường và sẽ nhớ em nhiều lắm. Một ngày em sẽ trở lại, thành phố có em, những con đường có em, anh có em, hạnh phúc biết nhừng nào.
Ryazan
3/6/2005
3/6/2005
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!