Powered By Blogger





Monday, 15 October 2012

Tự khúc một ngày thu






Tháng 10. Mượn lời ai đó để nói về tự khúc mùa thu.
......
......Hôm nay là ngày đầu tiên của mùa thu bắt gặp hương hoa sữa. Mùi hương nhẹ nhàng mà nồng nàn tỏa ra ở một góc phố nào đó thật dễ chịu. ....... Hoa sữa chỉ thơm khi nó bảng lảng từ một nơi xa nào đó đưa về, khi người ta phải ngó nghiêng nhìn quanh mà không tìm thấy đâu.
......Không náo nức, căng tràn nhựa sống như mùa xuân, không cháy bỏng như mùa hạ, không lạnh giá ảm đạm như mùa đông, mùa thu nhờ cái se lạnh của gió và mùi hương gợi nhớ của hoa sữa mà trở thành mùa đẹp nhất trong năm. Trong một đêm thu heo may và hoa sữa chắc hẳn ai cũng cảm thấy có gì đó bâng khuâng. Những ký ức được nhẹ nhàng đánh thức. Nó da diết như heo may và nồng nàn như hoa sữa. Nó nhẹ lắm, nhẹ đến nỗi không thể nắm bắt được, chỉ có thể cảm nhận mà thôi. Có những điều đã cất giấu rất sâu trong lòng lại khẽ khàng thức giấc…. Đi lang thang trên phố một mình chợt khẽ hát nghêu ngao 
.....    Anh vẫn từng đợi em như hoa từng đợi nắng…..
.........
.........


.........Rồi nhìn quanh chỉ thấy mình ta với mùa thu. Mình ta với lời thơ của Ngọc Phương
.........
Thu về đó Em ơi
Da trời xanh lá đỏ
Giọt sương treo lá cỏ
Như giọt thầm xa em


Ôi tình xa tình mơ
Mong tình gần môi ngọt
Thu về hồn dâng nhạc
Khúc thiên sầu cô đơn

                                                                                  Sưu tầm
                                                                 
Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên