
Ở nước nọ một ông bị ung thư ra vào bệnh viện như đi chợ, giấu bệnh án như mèo giấu cứt nhưng vẫn cầm quyền đến sau khi chết; ở nước khác một chú em vắt mũi chưa sạch ngồi ghế thượng đỉnh cứ hết nay lại mai dọa đánh nước này nước nọ, làm cỏ thiên hạ, không cho dân xài internet; ở nước khác nữa anh em ông già cập miệng lỗ nhưng một mực khăng khăng ghế của riêng họ nhà tao... Vậy mà mỗi nơi ấy có hàng chục triệu con người cứ cung cúc tuân theo, cắm cúi bước, bảo gì nghe nấy. Rồi than khổ.

Một hữu đông hàn tiều tụy cảnh
Tương vô xuân noãn đích huy hoàng
Ví không có cảnh đông tàn
Thì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuân.
Sướng hay khổ là bởi mình thôi.
Hóa ra trong sự tiến hóa của loài người, hầu hết giống nhau tiến hóa ở phần thể xác, nhưng phần lý trí tinh thần thì lệch nhau biết bao nhiêu kỷ, bao nhiêu triệu năm.
9.3.2013
Nguyễn Thông
Nguyễn Thông
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!