
Anh đang trở về trong những ngày buồn thương cũ. Một mình anh tâm sự với cơn mưa về nỗi nhớ , chẳng biết ai đang chờ ai dáng ngồi chìm trong yên lặng, thấy thật gần mà ánh mắt lại xa xăm. Buồn vì chỉ là cơn mưa lỗi mùa bất chợt. Cơn mưa chợt đến chợt đi như nỗi buồn của em . Không báo trước, đầy sững sờ, đầy thích thú, đầy lo sợ, đầy vấn vương và cũng qua đi thật nhanh. Cơn mưa như cạn hết.....

Có lẽ anh cũng mệt nhoài với tháng năm đây đó lang thang, và trở về bên em khi đêm đã xuống, khi em cũng đã mệt nhoài , để tìm một chút khát khao , để cho nhau chút sẻ chia, chút bình yên giữa dòng đời xuôi ngược, rồi lại lên đường mải miết những ngày sau. Dường nhu mỗi lần khi ta gặp lại nhau, thời gian cứ trôi đi, trôi đi trong vội vã, ta cứ ngỡ ở bên nhau thật nhiều để nói với nhau về tất cả, mà cũng chẳng đủ dẫu chỉ là hờn giận một chút thôi.
Có lẽ tình yêu không cần nói bằng lời...
Hoàng Thanh Hải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!