Powered By Blogger





Monday, 25 March 2013

Cơn mưa tháng ba



 

Định Quán tháng 3, Nắng như đốt cháy làn da, gió và bụi đường làm anh heo hắt. Và rồi tháng ba cũng sắp hết, anh mong lắm những cơn mưa tới cho tháng ba nhẹ nhàng đi một chút chứ . Rồi một ngày cơn mưa cũng tới, nó cuốn trôi những nực nội của một ngày nắng nóng, cuốn trôi luôn cả những nỗi nhớ bâng quơ và những cảm xúc chênh vênh chẳng thể gọi tên. Anh nhớ hôm ấy em gọi điện thoại hỏi anh: Định Quán có mưa không anh? Anh nghĩ ngay rằng Sài Gòn đang mưa và em đang nhớ anh!

Anh đang trở về trong những ngày buồn thương cũ. Một mình anh tâm sự với cơn mưa về nỗi nhớ , chẳng biết ai đang chờ ai dáng ngồi chìm trong yên lặng, thấy thật gần mà ánh mắt lại xa xăm. Buồn vì chỉ là cơn mưa lỗi mùa bất chợt. Cơn mưa chợt đến chợt đi như nỗi buồn của em . Không báo trước, đầy sững sờ, đầy thích thú, đầy lo sợ, đầy vấn vương và cũng qua đi thật nhanh. Cơn mưa như cạn hết..... 
 
Có lẽ em nhẩm đếm từng giờ, từng ngày, đợi anh về dù chỉ được gặp nhau trong chốc lát, để niềm vui và cả nỗi buồn trào lên trong ánh mắt, trong vong tay, trong giọng nói run run, cứ mong hoài ngày thứ sáu đến thật nhanh và thứ bảy, chủ nhật đừng qua

Có lẽ anh cũng mệt nhoài với tháng năm đây đó lang thang, và trở về bên em khi đêm đã xuống, khi em cũng đã mệt nhoài , để tìm một chút khát khao , để cho nhau chút sẻ chia, chút bình yên giữa dòng đời xuôi ngược, rồi lại lên đường mải miết những ngày sau. Dường nhu mỗi lần khi ta gặp lại nhau, thời gian cứ trôi đi, trôi đi trong vội vã, ta cứ ngỡ ở bên nhau thật nhiều để nói với nhau về tất cả, mà cũng chẳng đủ dẫu chỉ là hờn giận một chút thôi. 
 
Có lẽ tình yêu không cần nói bằng lời...

Hoàng Thanh Hải

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên