Dù ta có ngủ say sưa
Giấc trưa vẫn chẳng thể vừa giấc ta!!!
Giấc trưa vẫn chẳng thể vừa giấc ta!!!
Buổi trưa ngồi trong nhà nhìn ra ngoài phố thấy nắng chói chang. Không
gian dường như đông cứng trong cái hanh hao, ngột ngạt. Mùi hương trầm
lẫn trong tiếng tụng kinh nghe sao mà buồn tủi. Miền cực lạc linh hồn bố
có bình yên siêu thoát?!
Mấy hôm nay sao mà nhiều chuyện buồn đến thế. Chẳng hiểu sao lại có những người chỉ muốn đem đến cho người khác nỗi buồn, nỗi phiền muộn và sự thất vọng. Chẳng lẽ cứ như thế họ sẽ tìm thấy hạnh phúc?
Mà tự mình cũng thấy buồn thật. Sai lầm của người khác đôi khi khiến mình mang tội. Có những tội lỗi mà rửa suốt kiếp người không hết. Chẳng ai biết...chỉ mình tôi và em.....Quyết định không biết có đúng không đây?!
Một cơn gió hiếm hoi thổi qua, cuốn theo những chiếc lá khô lăn lốc cốc trên con đường trải bê tông xóm đạo. Từng chiếc lá theo gió về phía cuối con đường. Ở đó có giàn hoa giấy nhà ai đỏ rực một góc trời
Mấy hôm nay sao mà nhiều chuyện buồn đến thế. Chẳng hiểu sao lại có những người chỉ muốn đem đến cho người khác nỗi buồn, nỗi phiền muộn và sự thất vọng. Chẳng lẽ cứ như thế họ sẽ tìm thấy hạnh phúc?
Mà tự mình cũng thấy buồn thật. Sai lầm của người khác đôi khi khiến mình mang tội. Có những tội lỗi mà rửa suốt kiếp người không hết. Chẳng ai biết...chỉ mình tôi và em.....Quyết định không biết có đúng không đây?!
Một cơn gió hiếm hoi thổi qua, cuốn theo những chiếc lá khô lăn lốc cốc trên con đường trải bê tông xóm đạo. Từng chiếc lá theo gió về phía cuối con đường. Ở đó có giàn hoa giấy nhà ai đỏ rực một góc trời
Hoàng Thanh Hải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!