Một chiều vắng mùa đông trời se lạnh
Khúc tự tình da diết nhớ quê hương
Song cửa nhỏ gió lùa vào hờ hững
Buốt giá tâm hồn tim tím bờ môi
Trời cuối năm tuyết dày giăng khắp lối
Đường thưa người phố vắng bóng thân quen
Xa đâu đây vang vọng tiếng chuông chiều
Thổn thức bâng khuâng chạnh lòng lữ khách
Ai đã hái một chùm hoa tuyết trắng
Ôm vào lòng như ôm trọn mùa đông
Gói chút niềm riêng ru giấc mơ hồng
Khe khẽ đong đưa giọt buồn cô độc
Nhóm ánh lửa cho đêm thôi trăn trở
Vá tấm thân gầy ấp ủ ngày đông
Hàng cây khô trơ trọi lá xa cành
Nép mình ngủ trong bơ vơ buốt giá
Biết bao giờ trời đông thôi hiu quạnh
Thôi đợi chờ con én báo mùa sang
Cánh tay đan đợi một lần qua ngõ
Có người về giữ hộ chút mùa đông !!!
September 15/2010
Nguyễn Tâm
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!