Powered By Blogger





Saturday, 29 December 2012

Mùa lịch.




Ta chỉ thích tháng mười hai âm lịch
Đđón giao thừa và mùa xuân trở lại
Tháng mười hai dương ư?
Ta ngại
Phải đợi chờ vì chưa đến mùa xuân!
 Trinhtuyen 
 

Một buổi chiều đón cháu đi học về. Đứa cháu thỏ thẻ: ”Ông nội ơi, ngày mai cho cháu mười lăm ngàn nha ông. Con muốn mua một cuốn lịch năm mới”. Một đứa bé mới học cấp 1 thì quan tâm gì tới lịch năm mới? Thế nên tôi hỏi: ”Cháu mua ở đâu? Ai bán?”.

“Dạ thầy có bán đó nội. Sáng nay sinh hoạt dưới cờ, thầy hiệu trưởng còn giới thiệu nữa đó” - đứa cháu giải thích.

Để chắc ăn, tôi  tìm hiểu thêm từ nhiều phụ huynh khác nữa thì được biết điều cháu nội nói là sự thật. Thế rồi, trong ký ức của tôi - một người đã từng làm nghề giáo - tái hiện nhiều tập phim đặc tả những công việc mà thầy cô giáo phải làm thêm để có thể tồn tại với cái nghề tuy ai cũng bảo là cao quý nhưng không nuôi sống nổi mình.

Cách đây 16 năm, tôi - một giáo viên của Trường PTCS An Nhật Tảo (Long An) - đã phải rơi nước mắt khi nộp đơn xin bỏ nghề sau 24 năm đứng lớp. Không trụ được với nghề cao quý, tôi đành lên TP.HCM làm nhân viên cho một công ty của người bà con. Một nhân viên quèn, không phải cao quý, nhưng lại nuôi tôi sống được!  
Trong 16 năm xa bục giảng, tôi luôn đau đáu một niềm mơ ước, đó là làm sao cho những người thầy không còn bận tâm với chuyện cơm áo gạo tiền. Vậy mà... Nghe đứa cháu nội xin mười lăm ngàn đồng để mua lịch ủng hộ thầy cô, tôi đã lại rơi nước mắt vì nhớ câu chuyện của mình ngày xưa sao thì nay vẫn còn như vậy.

Trong khi đó, các phương tiện truyền thông thì vẫn cứ đưa tin nay chỗ này thất thoát trăm tỉ đồng, mai chỗ kia thiếu trách nhiệm gây thiệt hại hàng ngàn tỉ đồng.

Buồn lắm thay khi một mùa lịch nữa lại sắp đi qua, và cái tết cổ truyền đang đến gần.

-------------------------


Đào Công Biên


Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên