Powered By Blogger





Sunday, 30 December 2012

Tạm biệt nhé tháng mười hai !!



Một năm qua đi thiệt là nhanh. Một năm hai vợ chồng phải sống xa nhau thật dài, nhưng rồi nó cũng qua đi khi anh và em thật bận rộn. Năm 2012 đã đi qua với rất nhiều đổi thay, với nhiều cảm xúc. Anh ở lại phố núi công tác, gọi là sống và làm việc vì nghĩa vụ và trách nhiệm của một người công dân, còn em không được như thế, em phải chịu thiệt thòi để về Sài Gòn lo cho gia đình nhỏ bé của mình, phụ công việc cho mẹ rồi thi thoảng tham gia công tác từ thiện nữa chứ.
Năm 2012, anh đã đi qua trọn vẹn, đã sống hết mình, đã cố gắng thật nhiều vì đam mê của mình . Và em cũng vậy. Anh thương em và hãnh diện vì em. Còn gì hạnh phục hơn khi có một người vợ chịu thương, chịu khó. Còn gì hạnh phúc hơn khi ngắm nhìn 3 đưa con em chăm bẵm đang cứng cáp lên từng ngày.

Hoàng An giờ thích đi học mỗi ngày, biết viết chữ, biết nhận ra và đọc những con số, biết đọc thơ và hát những bài hát tiếng Anh, biết cần phải đội mũ bảo hiểm và nhắc ba mỗi khi có đèn đỏ, biết nhường, biết nhớ, biết hôn em mỗi khi đi đâu đó,
biết vẽ hoa, ông mặt trời, bầu trời hoà bình và mẹ.
Uyên Nhi thật ngỗ nghĩnh và dễ thương là sao. Những bước đi đầu tiên đã dần vững vàng hơn. Biết ngã và biết tự đứng lên. Ba đi xa nhiều ngày nhưng mối khi ba về là quấn lấy ba không rời. . Mỗi lần hỏi con: con thương mẹ để đâu? Con chỉ lên đầu, con thương ba để đâu? Con chỉ vào tim. Và khi con thơm ba, bà thấy mình hạnh phúc làm sao. Nụ cười không thấy tổ quốc và hai chiếc răng cửa trắng ngần sao mà dễ ghét. Là con gái mà nghịch quá trời. Phá đồ và loe trèo như con trai, đi chưa vững mà dám cả gan leo cầu thang lên tầng hai, làm ba hết hồn. Mỗi khi thấy anh hai vẽ còn lại sà tới đòi vẽ cùng, buổi sáng con thường dậy sớm, con gọi anh hai dậy, thơm vào má anh hai. Cái điệu con gọi chó cũng thật hay. Rồi con dơ chân đã nó, chọc nó giận. Thế nhưng khi nó về nội con lại lọ mọ ngó nghiêng đi tìm.

Nhật An chắc chiếm nhiều công sức của em nhất. Nhiều khi anh phải ghen tỵ vì em danh nhiều thời gian cho nó hơn cả anh. Em ạ, anh nói vậy nhưng rất thông cảm và hiểu cho em. Cho dù nó là đưa con riêng, nhưng anh hiểu nó là trách nhiệm là tâm huyết của em nên anh cũng thương nó lắm. Anh nhất định sẽ yêu thương nó như yêu những đứa con chung của chúng mình!!

Chẳng còn bao lâu nữa năm mới 2013 sẽ bắt đầu, dành một chút thời gian cho mình nhìn lại và mỉm cười với những tháng ngày đã qua, với những yêu thương, những cố gắng miệt mài và những thành quả mình đạt được, dù cho những điều đó nhỏ bé thôi, giản dị thôi nhưng thật sự khiến mình hạnh phúc và mãn nguyện. bởi vì có những ước mơ, nhỏ nhoi lắm, đơn giản lắm nhưng sẽ không thể nào thực hiện được nếu không có sự thấu hiệu và cảm thông của hai vợ chông, có sự giúp đỡ của ba mẹ, anh chị, các em mà mình vô cùng quý mến. Từ giờ tới tết âm lịch còn một số việc phải làm. Nhưng rồi chắc chắn mọi việc đều sẽ tốt đẹp.
Sau tất cả những mệt mỏi và vất vả suốt trong một năm dài, những ngày cuối năm mình được sông thật hạnh phúc và nhẹ nhõm, được thoải mái làm những điều mình yêu thích, được ôm, được chạm, được chăm sóc và được thở phào khi bình an đi qua ngày tận thế, cảm giác tuyệt vời đó tuy không kéo dài mãi được nhưng sẽ luôn là khoảng thời gian tuyệt vời, đáng nhớ nhất với mình.
Xin cảm ơn tháng năm đi qua, xin cám ơn ba mẹ, xin cám ơn vợ hiền, xin cảm ơn các con yêu quý của ba, xin cảm ơn sự quan tâm, giúp đỡ của bạn bè.

Hoàng Thanh Hải

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên