Tháng sáu đã đi qua hai phần ba và mùa mưa đã tới. Cứ chiều về những cơn mưa bất chợt chen ngang để xua đi cái nực nội của nhừng ngày mùa hạ.
Mỗi chiều có mưa, anh lại ngồi anh nhớ những lần em ở bên anh qua những cơn mưa, những lần đó bào giờ mưa cũng đẹp dịu dàng. Giờ không có em bên cạnh mưa buồn ơi là buồn!
Em còn nhớ năm ngoái chúng ta đi biển vào một ngày mưa tầm tã, biển động với những cơn gió gào thét . Giữa tiếng sóng ngoài bờ đá, tiếng gió gầm gừ trên những ngọn dừa, cái lạnh da diết, những tiếng sấm sét....nhưng anh lại tìm thấy cho mình sự bình an, một chút gì lắng đọng...êm ả. Có lẽ là vì có em bên cạnh. Ước gì anh có nhiều ngày bên em như thế !
Mỗi lần, chắc là em không biết, khi anh ngồi viết cho em trai tim lại lỗi nhip. Từng ngon tay gõ trên bàn phím theo nhịp tiếng mưa rơi bên cửa sổ ngoài kia. Có lẽ mưa cũng đang viết thư tình cho người yêu
Khi viết nhật ký, hay tin nhắn cho em xong rồi lai tới thời gian chờ đợi. Và nếu thất lâu không thấy em trả lời là anh chẳng còn tha thiết làm gì nưa, thậm chí đói chẳng thèm ăn, khát chẳng thèm uống. Lúc đó anh sẽ ngồi xem những bức hình của em, đọc tới thuộc lòng những dòng tin nhắn, đếm xem em đã gửi cho anh bao nhiêu tin nhắn, cứ như mùa thu đếm những chiếc lá vàng. Thích một câu thơ ai đó đã đăng:
Một người siêng nhớ một người
Một người được nhớ lại lười nhớ nhung
Sợ rằng, khi trí nhớ mòn đi, anh sẽ quên mất những tình cảm đẹp, lại vội vàng ghi lại.
Sợ rằng, khi thời gian lâu dần trôi đi, chỉ còn có mình anh giữ lại vẹn nguyên những kỷ niệm.
Nhưng ngày xa, anh đã cất hết nỗi buồn vào ngực trái, để cố tìm niềm vui với mọi thứ xung quanh.
Bầu trời nơi đây sao tím lịm. Là một mùa mưa nữa chẳng cùng em.....
Định Quán mùa mưa xa
T. Hải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!