Powered By Blogger





Thursday, 12 June 2014

Sợ chết....






Đêm qua mơ một giấc mơ hãi hùng. Chẳng biết có ai như mình, mơ mình chết. Mơ mơ màng mang, sợ toát mồ hôi, giật mình tỉnh giấc lúc nửa đêm. 

Mình sợ nhất là chết. Cũng chẳng biết sau nay mình được lên thiên đường hay phải xuống đia ngục, nhưng dù gì thì vẫn là chết. Lúc đó mình sẽ hết được quan tâm tới mẹ già, quát mắng mấy đứa em và nhất là không được chăm nom gia đình nhỏ của mình, săn sóc mấy đứa con, hết được lúc giận lúc thương với bà xã, hết được ngày ngày tới bệnh viện khám bênh, nhổ răng, xoa dịu nỗi đau và đem lại nụ cười trên mỗi mỗi người, hết được thi thoảng đi nhậu, hết được lên blog chia sẻ thông tin, và hết được hưởng thụ bao nhiêu điều mong ước mà mình chưa thục hiện được. Eo, mình rất sợ phải lên đầu tủ ngắm gà khoả thân, ngửi mùi hương trầm và sót xa nhìn người thân khóc hết nước mắt vì mình. Mọi người vẫn thường nói: chết là hết, nhưng hết chừng đó  cũng sợ hết muốn chết luôn.

Gần tháng nay bỗng thấy sức khỏe bất thường, nào là trên đầu nổi lên mấy cục u, nào là đau ngưc phải chỗ vết thương cũ, nào là nhức tai, nào là nhiệt miệng, nào là mỡ máu hơi cao, nào là mắt nhìn không rõ như hồi trẻ, nào là tưng tức ở vùng gan sau khi ăn, rồi những chuyện buồn và lo nghĩ về gia đình làm mình mệt mỏi rã rời, thấy lo qua là lo


Bà xã bán thuốc, nên trong nhà hầu như thuốc gì cũng có. Bà xã cho mình uống hết dầu cá rồi sang tinh dầu tỏi, hết bổ phế rồi sang bổ tổng hợp, hết đông y rồi sang tây ý, và thậm chí bà xã còn cho bổ sung testosteron để tăng cường sung lực. Sắp tới chắc phải tìm ra một ngày rãnh đi bệnh viện thành phố khám tổng quát xem , chẳng biết ra sao đây. Nhiều khi nghĩ, không khám còn cón có thể vô tư, lạc quan mà sống, chứ đi khám nhiều khi ra bệnh tinh thần dễ sụp đổ lắm.

Giờ thấy nhiều người chết vì ung thư quá. Đọc báo thấy người ta viết mà sợ. Cái gì cũng có thể là giả, cái gì cũng mang độc tố hại tới sức khoẻ. Không những người Tàu họ đang đầu độc cả thế giời, mà ngay cả những người nông dân Việt Nam, những lái buôn vì miếng cơm manh áo, vì lợi nhuận họ cũng không trừ một một mánh khoẻ nào để đầu độc đồng bào mình.

Tóm lại là rất chi sợ chết. Ai không sợ chớ mình sợ chết vô cùng.


Hoàng Thanh Hải






Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên