Phụ nữ VN thường nghĩ 30 đã toan về già, mình thì chưa bao giờ cảm thấy mình trẻ, đẹp và tràn đầy sức sống như mình ở tuổi 30.. mình bắt đầu tuổi mới với bao nhiêu dự định.. bước chân lại vào giảng đường đại học, lên kế hoạch cho con đường sự nghiệp của mình, chưa bao giờ cảm thấy biết yêu và được yêu nhiều hơn thế.. Có quá nhiều thứ mà khi ở tuổi 20 khờ dại mình không thể nào hiểu, không cảm nhận và không trải được.. Cuộc sống luôn thật công bằng, thời gian, thử thách, vấp ngã dạy con người ta lớn và khôn lên...
18 Tuổi mình xa gia đình đi HN học đại học, 12 năm sau mình vân xa gia đình, xa thêm vạn dặm, thêm bộn bề công việc , học hành và cuộc sống gia đình.. tình yêu và hoài bão.. Mẹ và bạn bè nói phụ nữ nên an phận, mình không phải là người an phận, mình muốn xem khả năng bản thân mình làm dc đến đâu, mình muốn yêu và dc yêu đến đam mê.. Mình cảm thấy mình thực sự làm chủ cuộc sống của mình, làm chủ giấc mơ của mình và từng bước biến giấc mơ của mình thành hiện thực..
Đừng bao giờ nghĩ chúng ta đã già và hối thúc bản thân cho những điều chưa tới, cho những điều chưa chín, không gì có thể thành được nếu thiếu thời gian, thiếu đam mê, niềm tin và sự kiên trì. Dù là ai, dù bao nhiêu tuổi, không bao giờ là muộn cho những cố gắng, cho những giấc mơ, cho những yêu thương. Không có thước đo nào cho 'hạnh phúc", chỉ có mình làm nên giá trị của chính bản thân mình.
Mình sẽ không gặm nhấm những sai lầm đã vấp, không viễn tưởng tới những điều vô tưởng, không huyễn hoặc những hình ảnh phù du.. mình sẽ bước từng bước vững vàng, ngẩng đầu về phía trước với nụ cười mỗi sớm mai thức dậy!!!!!!!!!!!!!!!!
.......
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!