Powered By Blogger





Saturday, 28 June 2014

Chỉ có nửa buổi chiều








mái tóc nghiêng
em che nửa buổi chiều
như cánh cửa giấu nụ cười
ngần ngại
một khoảnh khắc tôi gọi là mãi mãi
nên phải lòng, và cứ thế là
yêu…
chẳng có em
chỉ có nửa buổi chiều
cánh cửa khép hững hờ che dĩ vãng
tôi nghiêng vai, một gánh tình rất nặng
đời gập ghềnh, và cứ thế là
đi…

biết bao giờ
tôi vĩnh biệt buổi chiều
bỏ lại sau lưng quang tình đang gánh
xa màu nắng để lòng hanh hao lạnh
nhớ khật khùng, và cứ thế là
đau…




Chere Vy





Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên

  • Chỉ dẫn cho người mới bắt đầu sử dụng máy ảnh
  • Chuyện chú Dặt
  • Thiền và Thở
  • Ngày nghỉ của An...
  • Hỏi nóng, đáp nguội, hứa ít, khất nhiều
  • Thơ 8  - 3
  • Răng sinh học - Sự thách thức của ngành nha khoa phục hồi
  • Lời tựa cho cuốn nhật ký ngắn số 3
  • Những lợi ích của ngủ nude
  • Tuyết vẫn không thể ngừng rơi ở Sa Pa...