Cho tôi sờ áo một lần
Đêm nay bất chấp tử thần gọi tên
Một lần thôi chả vòi thêm
Chạm em qua áo cho đêm hoang tàn
Đã thành hội chứng yêu khan
Tình tôi khác với vô vàn tay thơ
Hãy tin thói đẹp mộng mơ
Yêu suông chỉ lẩn mẩn sờ vải thôi
Ngón tay ngọng mấy đốt rồi
Kể là chín vía chột mười cũng xong
Áo gì cứ mỏng mòng mong
Kiểu này rồi đến phải lòng mất thôi
Rủi mai hóa cát bụi rồi
Xin em đốt vía cho tôi áo này
Kệ giời trở mặt heo may
Chiều nhau đụng chạm chỗ này, được không?
Sợ tay bị cỏng còng cong
Nhờ Thơ thám hiểm một vòng nông sâu.
Chứa biết tác giả
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!