Powered By Blogger





Tuesday, 3 December 2013

Рябина đỏ cháy như nỗi nhớ



Hh





Tâm ạ, em đang ở xa, làm sao anh có thể nói hết tỉnh cảm lúc này trong lòng anh cho em hiểu. Anh chỉ có thể nói : Anh cám ơn em. Anh yêu em nhiều thật là nhiều. Em nhắm mắt lại đi.....em có cảm nhận được chút hơi ấm trên môi em không? Đấy là anh đang hôn em đó!

Giờ này chắc em ngủ say lắm rồi. Giá mà em thức để tâm sự cùng anh cho đêm bớt dài, cho nỗi nhỡ dịu vơi. Đêm nay. Anh sẽ nhớ em nhiều đến tái tê lạnh giá tâm hồn. Khi vắng em, Châu Âu đang là mùa hè mà anh cảm giác như mùa Đông tràn lan trong lồng ngực. Em ơi, Sài Gòn  em đã về đêm nhưng có còn thao thức?

Lúc chiều anh một mình đi dạo công viên. Đi mãi trong thành phố, đi mãi, đi mãi rồi bước chân cũng đứa anh về chốn ấy, nhưng rồi anh cũng chẳng đủ cam đảm đi hết một vòng





Khu Nhà Thờ Đỏ vốn đã trầm mặc, khi buổi hoàng hôn tàn phai nhạt nắng lại trầm mặc hơn. Lang thang, lỡ đãng anh thả những bước chân buồn rồi nhặt nhạnh những kỷ niệm em để lại nơi này. Bức tượng chúa rêu phong theo năm tháng thời gian vẫn đứng đó minh chứng cho niềm tin. Vẫn những con đường nhỏ, vẫn những hàng cây, ngòn lửa vĩnh hằng dưới tượng đài những liệt sĩ vô danh vẫn cháy mãi, vẫn anh.....nhưng chẳng có em. Cõ lẽ vậy nên những cây Ribina nở bông đỏ cháy, như nỗi nhớ


Bé Tâm yêu dấu! Em rời xa anh vào một ngày hè tháng 6 nắng vàng. Hôm nay nắng cũng vàng như vậy để lay thức trong anh bao cảm xúc nhớ nhung. Muốn tìm trong không gian đôi mắt em nhìn, trong mây trời hình dáng em để quên đi cảm giác là em đang ở rất xa

Ôi ! Khi xa anh mới thực sự hiểu anh cần em tới mức nào. Thời gian đâu dễ xoá mờ nhưngd kỷ niệm, thời gian gọi lòng ta về bên nhau...và khi anh gọi thầm tên em mà thấy ấm bờ môi

Em ngủ thật ngon em nhé. Hôn môi em nồng nàn.

Kalomna ngày 03/08/2005
T.Hải




Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên