Nhớ Ryazan buổi chiều mưa bất chợt
Bến xe nào anh đã đứng cùng em
Cơn mưa ngắn đủ cho mình quen biết
Và cho nhau từng nỗi nhớ êm đềm
Nhớ giảng đường nằm kề khu chợ lớn
Anh chờ em vào những buổi tan trường
Xe đến chậm trong mù sương buổi tối
Áo anh choàng đủ ấm chỗ cho em
Nhớ bến thuyền bên nhà thờ cổ kính
Sáng mùa đông tuyết phủ trắng tinh khôi
Cả khu rừng bừng lên trong nắng sớm
Nắng thuỷ tinh lấp lánh nụ hôn đầu
Nhớ thành phố sinh viên, sáu năm trời ở đó
bao yêu thương , hờn giận , với nhọc nhằn
từng góc phố từng con đường quen thuộc
Định Quán chiều mứa
18/12/2013
H.T.Hai
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!