Trong lịch sử Việt Nam, dòng
họ Vũ (Võ) xưa nay không có ai lên làm vua, mặc dù Trí, Dũng, Liêm, Trung, đủ cả.
Âu cũng là trời định. Người họ Võ (Vũ) làm quan cao nhất chỉ tới hàng tể tướng.
Suy cho cùng thì Võ đại tướng của chúng ta là một vị “công thần khai quốc”, một
trong “tứ trụ”(Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng và Võ Nguyên Giáp), là
người tổng chỉ huy đầu tiên của lực lượng vũ trang nước Việt Nam cộng sản, cũng
chỉ là công cụ của đảng cầm quyền.
Đảng cầm quyền lãnh trách nhiệm Tổ Quốc và
Nhân Dân giao phó mà đưa ra chủ trương cụ thể cho quân đội.Quân đội mạnh hay yếu
phụ thuộc vào nhiều yếu tố, song tài thao lược của người chỉ huy là tối quan trọng,
có tính quyết định thành bại căn bản trong trận chiến. Công lao của Võ đại tướng
đối với tổ quốc và nhân dân trong thời đại Việt Nam cộng sản thì dân chúng ai cũng
biết rồi. Nhân Dân ta kính trọng và yêu quý Võ đại tướng bởi chính đại tướng đã
hội đủ các đức tính tốt đẹp mà ngũ thường trong nho giáo đã nêu ra. Đó là:
1-Nhân ( Nhân ái, nhân hậu,
thương người như thể thương thân v.v)
2-Nghĩa (Nghĩa hiệp, khẳng khái,
dũng mãnh…)
3-Lễ (phép ứng xử ở đời). Ở đại
tướng, đặc biệt là phép trung dung.
4-Trí (sự sáng suốt)
5-Tín (trung thực). Có trung thực thì mới có lòng tin
Sau đám tang đại tướng, liệu
có ai trong những người đang giữ những trọng trách lớn lao nắm quyền sinh quyền
sát, có tầm quyết định sống còn tới vận mệnh đất nước và dân tộc thấy xấu hổ
khi nghĩ rằng sau khi mình chết đi lịch sử sẽ ghi tên mình như một vết nhơ, vết
nhục của quốc gia? Và trong đám tang có thể là cấp nhà nước, ngoài con cháu họ,
chả ai thèm nhỏ một giọt nước mắt nào!Còn nhân dân cả nước thì hầu như chẳng ai
để ý đến đám tang đó.Lại rất nhiều kẻ có thể sẽ cười thầm!
Võ Dậu
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!