Đức Thánh Võ Nguyên Giáp
Anh hùng kiệt xuất giống Rồng Tiên
Thế giới tôn vinh rõ hiện tiền
Cứu nước phá tan cùm áp bức
Thương nòi tạo lập cuộc bình yên
Nhân tài khắc sử danh Nguyên Giáp
Chiến tướng lưu đời trận Điện Biên
Khí độ xưa nay bao kẻ sánh
Trăm năm chí cả thoả cầu nguyền
Hoatruongthanh...@yahoo.com.vn
- Thơ của một cựu chiến binh
Cựu chiến binh đoàn tàu 0 sồ
Kính viếng!
Sách ghi sử chép lại rằng
Anh hùng nước Việt ai bằng Tướng Văn
Quảng Bình vùng đất khó khăn
Đã sinh ra Tướng võ văn vẹn toàn
Sinh thời đất nước hoang tàn
Ngoại bang xâm chiếm xóm làng quê hương
Nghe theo tiếng gọi tri lương
Quyết tâm tranh đấu vì thương đồng bào
Tài năng quân sự Tướng cao
Cuộc đời Cách Mạng với bao huy hoàng
Điện Biên Tướng đánh Pháp hàng
Vang danh sông núi còn ngàn năm sau
Hoa Kỳ cũng phải rút mau
Non sông một cõi thương đau không còn
Nay Người cũng đã chẳng còn
Nhân dân cả nước mỏi mòn xót xa
Dân đen Thịnh Bá nhà xa
Xin dùng Phây Búc để mà hồn hương
Kính mong Đại Tướng vấn vương
Đầu thai kiếp tới lại thương Quảng Bình
(Facebook: Trần Bá Thịnh)
Đại tá Đinh Thế Hinh 90 tuổi
Anh Giáp ơi
Anh về với Bác Hồ rồi
Điện Biên dậy sóng đất trời tiếc thương
Viếng anh thắp một tuần hương
Nhớ anh nhớ mãi theo đường anh đi
Đinh Thế Hinh
Ông Tô Văn Cắm lập bàn thờ Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Ông là người duy nhất còn sống trong số 34 chiến sĩ của Đội Việt Nam Tuyên truyền giải phóng quân - tiền thân của Quân đội Nhân dân Việt Nam. Người lính già 91 tuổi đã khóc ngất và rất đau buồn khi biết mình không thể ra Hà Nội để tiễn biệt người “Anh Cả” kính yêu.
Anh Cả ơi
Nghe tin anh cả mất rồi!
Vô cùng thương tiếc một đời “đại nhân”
Nghe tin Anh Cả từ trần!
Trẻ già ngơ ngác bần thần tiếc thương,
“Nhiễu điều phủ lấy giá gương”
Nhân dân ghi nhớ khôn lường công Anh!
Một đời cống hiến hy sinh,
Một đời vì Đảng trọn tình vì dân,
Một đời học Bác chuyên cần!
Một đời tích đức, tu thân một đời,
Trăm năm đi trọn cõi người,
Thác không ăn uổng cơm trời ban cho,
Quảng Bình quê nội đón chờ!
Anh về vui với nơi thờ Mẹ Cha!”
Nguyễn Khắc Viết
Se sắt triệu trái tim
Tái tê hồn sông núi
Những tiếng nhạc lòng ngâm ngợi khúc chia ly
Người lại bước đi tiếp những bước diệu kỳ
Vào muôn triệu con tim đi vào hồn dân tộc
Xưa người bước những bước chân thần tốc
Giờ nhẹ nhàng thanh thản ung dung
Đất mẹ ngàn năm giang rộng tấm lòng
Ôm trái tim son sâu vào trong Đất Nước
Người còn mãi trong muôn người tiếp bước
Soi ngàn vạn tâm hồn dẫn lối triệu con tim
Lịch sử hào hùng ngàn sau mãi còn in
Và dáng hình người khắc sâu vào thế kỷ
Xin ngừng tuôn hỡi muôn ngàn suối lệ
Kết chặt muôn lòng tiễn bước người đi
Tiễn một trái tim mãi tỏa sáng diệu kỳ
Sáng trong triệu trái tim sáng trong hồn sông núi.
Tái tê hồn sông núi
Những tiếng nhạc lòng ngâm ngợi khúc chia ly
Người lại bước đi tiếp những bước diệu kỳ
Vào muôn triệu con tim đi vào hồn dân tộc
Xưa người bước những bước chân thần tốc
Giờ nhẹ nhàng thanh thản ung dung
Đất mẹ ngàn năm giang rộng tấm lòng
Ôm trái tim son sâu vào trong Đất Nước
Người còn mãi trong muôn người tiếp bước
Soi ngàn vạn tâm hồn dẫn lối triệu con tim
Lịch sử hào hùng ngàn sau mãi còn in
Và dáng hình người khắc sâu vào thế kỷ
Xin ngừng tuôn hỡi muôn ngàn suối lệ
Kết chặt muôn lòng tiễn bước người đi
Tiễn một trái tim mãi tỏa sáng diệu kỳ
Sáng trong triệu trái tim sáng trong hồn sông núi.
( truonggiang.nguyen@gmail.com)
TG: Xin tạm biệt vị Đại Tướng của lòng dân!
TG: Xin tạm biệt vị Đại Tướng của lòng dân!
Đại tướng như đại bàng giang cánh vút bay về nơi vô tận". Một thế kỷ người sống cho dân tộc, cho Việt Nam, giờ là lúc người được nghỉ ngơi và yên giấc. Thành kính nghiêng mình vĩnh biệt người!
Bác Giáp nay đã đi rồi
Trong dân còn đọng nỗi niềm xót xa,
Cái thời bom đạn đã qua
Mở cho nhân loại một trang sử vàng,
Chiến công lừng lẫy oai hùng
Có công Bác Giáp rành rành chẳng sai,
Cho dù Bác có đi xa
Trái tim dân Việt mãi "còn" Bác ơi".
P/s:" Còn" ở đây có nghĩa là Đại tướng vẫn còn sống mãi trong trái tim dân Việt chúng ta. Xin gửi lãng hoa chia buồn! Kính mong hương hồn Bác yên nghỉ ngàn thu nơi đất Mẹ.
Trong dân còn đọng nỗi niềm xót xa,
Cái thời bom đạn đã qua
Mở cho nhân loại một trang sử vàng,
Chiến công lừng lẫy oai hùng
Có công Bác Giáp rành rành chẳng sai,
Cho dù Bác có đi xa
Trái tim dân Việt mãi "còn" Bác ơi".
Giakhanh...@gmail.com
P/s:" Còn" ở đây có nghĩa là Đại tướng vẫn còn sống mãi trong trái tim dân Việt chúng ta. Xin gửi lãng hoa chia buồn! Kính mong hương hồn Bác yên nghỉ ngàn thu nơi đất Mẹ.
Cựu chiến binh Phạm Sao Vàng, người dân tộc H’Mông không quản ngại đướng xá xa xôi về Hà Nội để được viếng Đại tướng. Hành trang của ông Vàng là chiếc xe máy đơn sơ, bộ quân phục nghiêm trang, những huân chương kháng chiến và tấm lòng tiếc thương vô hạn…
Người bất diệt trong lòng dân nước Việt!
Từ một cơ thể cụ thể
Võ Nguyên Giáp hóa vào đồng bào
Nhân dân mỗi người có một Võ Nguyên Giáp
Võ Nguyên Giáp là viên ngọc Việt
Càng vùi sâu càng sáng
Không đao to búa lớn
Không kể công…
Những lá thư cuối đời vẫn nặng lòng vì nước
Trái tim già cùng nhịp đập nhân dân.
Võ Nguyên Giáp là Điện Biên
Võ Nguyên Giáp là Việt Nam chiến thắng
Võ Nguyên Giáp là Thánh, là Tiên
Là Hồng là Lạc
Là bất diệt trong lòng dân nước Việt!
Tiễn Biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Tiễn biệt Người rưng nến lệ hồng
Người bất diệt trong lòng dân nước Việt!
Từ một cơ thể cụ thể
Võ Nguyên Giáp hóa vào đồng bào
Nhân dân mỗi người có một Võ Nguyên Giáp
Võ Nguyên Giáp là viên ngọc Việt
Càng vùi sâu càng sáng
Không đao to búa lớn
Không kể công…
Những lá thư cuối đời vẫn nặng lòng vì nước
Trái tim già cùng nhịp đập nhân dân.
Võ Nguyên Giáp là Điện Biên
Võ Nguyên Giáp là Việt Nam chiến thắng
Võ Nguyên Giáp là Thánh, là Tiên
Là Hồng là Lạc
Là bất diệt trong lòng dân nước Việt!
Trần Nhương
Sáng 5-10-2013
Tiễn Biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Tiễn biệt Người rưng nến lệ hồng
Đời đời Tổ Quốc khắc ghi công
Tài hoa chiến tướng dày trang sử
Nghĩa khí nhân sinh nặng tấm lòng
Xác đó quay về vui cát bụi
Tình này ở lại giữ non sông
Nghìn sau Đất Việt còn Nguyên Giáp
Thế giới thơm danh giống Lạc Hồng
Hoatruongthanh...@yahoo.com.vn
Lão nghệ sỹ đường phố Tạ Trí Hải với tiếng violin réo rắt tiển đưa Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Tâm thế Võ Đại tướng
Đành mắc nợ Văn Miếu - Quốc Tử Giám
Mắc nợ những ánh mắt học trò, trang giáo án
Mắc nợ giảng đường và những câu thơ
Cả đời ông gắn chặt chiếc balô
Gắn chặt miền biên ải
Tinh hoa mấy nghìn năm ngỡ như dồn cả lại
Trong một con người nom có vẻ thư sinh mà nặng trĩu buồn lo vận nước
Ông cầm quân bằng cái tâm, cái đức
Binh khí trong tay là cái đạo làm người
Chính vì thế mà bao năm ở bên cạnh Bác Hồ, ông cũng là một tấm gương soi...
Là nhà giáo dạy sử cầm quân nên ông biết lúc nào cần im lặng
Để thắng được chính mình phải biết thắng nỗi đau
Chính sử học đã giúp ông lúc chói lọi vinh quang và sau thời trận mạc
Cho ông hiểu vì sao Bác lại hay gọi ông vào cuối những buổi chiều
Vì sao
Ông được Bác tin yêu
Vì sao
Lại trở thành danh tướng
Tôi tự hỏi trong rất nhiều mây trắng
Ông đã nói câu gì với mẹ lúc mưa rơi
Khi phải cầm súng gươm để dạy cách
làm người
Ông không coi “trận thắng chết nhiều người
là trận thắng đẹp”
Đã mấy mươi mùa hoa trên nóc hầm Đờ Cát
Bao buồn vui vẫn như nước thủy triều?
Trước bao bức tường thành đã sụp đổ,
đã chằng chịt dây leo
Ông vẫn vẹn nguyên như cuối những buổi chiều ngồi ăn cơm cùng Bác
Ông là Võ Nguyên Giáp
Dù Văn Miếu - Quốc Tử Giám mai kia
có chẳng tạc tên Người
Thì tuổi tên ông cũng đã khắc sâu trong triệu triệu trái tim của người dân đất Việt
Xịn cho con đặt tay mình lên ngực
Hứa với Người sống tử tế, yêu thương
Người để lại một tấm lòng cao thượng
Người cho dân tộc này cao cả một tấm gương
Nguyễn Quang Vinh
Dẫu biết ngày ấy rồi sẽ đến
Nhưng sao tâm buồn, tay run, người ngơ ngác
Ôi rồi! Bác Giáp đã ra đi
Dòng lệ tuôn trào lau khôn xiết
Nhớ nhung sao những ngày hùng tráng
Cả cuộc đời vì nước vì dân
Ừ! Bác đi đâu phải đi mãi mãi
Trong dân Việt, Bác vẫn sống trong tim
Duong Joon
Đại đoàn kết nhân dân là sức mạnh.
Tướng và quân lớn mạnh bởi kết đoàn.
VÕ học trí cao anh tài cứu quốc.
NGUYÊN khí thịnh suy vận nước là đây.
GIÁP trận chiến công vang kháp toàn cầu.
Kính già thương trẻ sáng ngời đạo đức.
Yêu mến vì dân suốt đời tận tụy.
Trường kỳ kháng chiến sử ghi huyền thoại.
Thọ với non sông mãi lưu danh.
Taycon_257
Ông Nguyễn Su, Hội cựu chiến binh Sư đoàn 307 ôm di ảnh của Đại tướng và rưng rưng kể về những ký ức của mình đối với Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Nhưng lòng vẫn nặng nỗi đau thương
Đôi bờ mi ướt, nhòa dòng lệ
In bóng hình Ông - vị tướng tài.
Nguyễn Văn Tuấn
Có một người con của nước non,
Trăm năm nhân - nghĩa được vuông tròn
Khuất bóng sao khuê về tiên tổ
Ngàn năm danh giá mốc vàng son
Phạm Văn Thắng
Khi con hòa cùng đoàn người vô tận
Xếp hàng lăn giọt nén tâm nhang
Con nghẹn ngào nước mắt lăn vô địnhBởi xung quanh ai cũng khóc như mình
Giọt nước mắt đoang máu vô hình
Loang người hồn nhỏ xuống bóng hình sông núi
Một ngọn nến thổi bùng lên sức sốngTên tuổi hồn thiêng sông núi ghi công!
Phạm Xuân Ích
Một lão phụ không giấu được cảm xúc khóc nức nở sau khi vào viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Khóc Đại tướng
Khóc Đại tướng
Đại tướng ơi hỡi đại tướng ơi
Uy danh lừng lẫy bốn phương trời
Trường Sơn ngang dọc chân in dấu
Đạp đổ quân thù tiếng muôn nơi.
Hôm nay nước Việt đổ lệ rơi
Tiễn người anh Cả khuất núi đồi
Ngàn thu đất Việt lưu sử sách
Con cháu Rồng Tiên mãi nhớ Người!
Uy danh lừng lẫy bốn phương trời
Trường Sơn ngang dọc chân in dấu
Đạp đổ quân thù tiếng muôn nơi.
Hôm nay nước Việt đổ lệ rơi
Tiễn người anh Cả khuất núi đồi
Ngàn thu đất Việt lưu sử sách
Con cháu Rồng Tiên mãi nhớ Người!
Nguyễn Đạo Hùng
Cựu chiến binh Nguyễn Quang Thát, người Thái Bình, là thương binh hạng đặc biệt. Ông nhất định đòi các con đưa về Hà Nội để viếng Đại tướng
Đại nghĩa xưa nay trừ cường bạo,
Tướng tài trước vốn địch muôn quân.
VÕ công lừng lẫy, "Trung với Nước",
NGUYÊN vẹn tấm lòng, "Hiếu với Dân".
GIÁP trụ đơn sơ, manh áo vải,
Thọ tựa Nam Sơn, trải trăm mùa.
Bách chiến, bách thắng, khi Võ tướng.
Niên thuận, vũ hòa, lúc Văn quan.
Tướng tài trước vốn địch muôn quân.
VÕ công lừng lẫy, "Trung với Nước",
NGUYÊN vẹn tấm lòng, "Hiếu với Dân".
GIÁP trụ đơn sơ, manh áo vải,
Thọ tựa Nam Sơn, trải trăm mùa.
Bách chiến, bách thắng, khi Võ tướng.
Niên thuận, vũ hòa, lúc Văn quan.
Đỗ Bình Giang
Cô Lê Thị Kim Loan - cựu lính Hải Quân Lần đầu tiên cô Loan gặp Đại tướng là khi cô đến nhà ông ở 30 Hoàng Diệu nhờ Người xác minh lý lịch quân nhân. Nhớ lại những kỷ niệm ấy, cô Loan không khỏi xúc động, môi cố cắn chặt cho tiếng nấc khỏi vỡ òa.
Non sông đất nước để lại thôi
Trần thế vấn vương bấy lâu rồi
Người nay xuôi tay nhắm mắt nghỉ
Chúng con thương nhớ mãi khôn nguôi
Đưa tiễn anh Văn ngoại bách xuân
Suốt đời theo Đảng, sống vì dân
Cao tầm, bản lĩnh, tâm trung nghĩa
Đại Nhẫn, kiên cường, đức-chí-nhân
Anh cả toàn quân... mưu-trí-dũng
Trò ưu của Bác... chính-liêm-cần
Năm châu, bốn biển lưu tên tuổi
Đệ nhất lừng danh Đại tướng quân.
Non sông đất nước để lại thôi
Trần thế vấn vương bấy lâu rồi
Người nay xuôi tay nhắm mắt nghỉ
Chúng con thương nhớ mãi khôn nguôi
Minh Thu
Đưa tiễn anh Văn ngoại bách xuân
Suốt đời theo Đảng, sống vì dân
Cao tầm, bản lĩnh, tâm trung nghĩa
Đại Nhẫn, kiên cường, đức-chí-nhân
Anh cả toàn quân... mưu-trí-dũng
Trò ưu của Bác... chính-liêm-cần
Năm châu, bốn biển lưu tên tuổi
Đệ nhất lừng danh Đại tướng quân.
Đào Ngọc Hòa
Cháu chưa gặp mặt ông đâu, chưa biết
Nhưng nỗi đau xé buốt tuổi học trò
Cho cháu khóc, nghẹn ngào ngày đưa tiễn
Nước mắt rơi, buồn đau lắm ÔNG ơi.
Một đời hết mình vì nước, vì dân
Một người khai quốc công thần
Mưu tài, chí lớn, bao lần chiến công!
Cụ là cây bách cây thông
Trung dung tư tưởng, một lòng sắt son
Một trang lịch sử vàng son
Ghi danh tên cụ, chúng con nhớ rồi
Đau thương chẳng nói nên lời
Khi nghe cụ đã về trời hôm nay.
Nhưng nỗi đau xé buốt tuổi học trò
Cho cháu khóc, nghẹn ngào ngày đưa tiễn
Nước mắt rơi, buồn đau lắm ÔNG ơi.
Nguyễn Quang Vinh
Một người khai quốc công thần
Mưu tài, chí lớn, bao lần chiến công!
Cụ là cây bách cây thông
Trung dung tư tưởng, một lòng sắt son
Một trang lịch sử vàng son
Ghi danh tên cụ, chúng con nhớ rồi
Đau thương chẳng nói nên lời
Khi nghe cụ đã về trời hôm nay.
Thu Map
NGƯỜI CHA BẤT TỬ (1)
Chú đã nghe những lời cháu thiết tha
Từ tang lễ của người cha bất tử
Cháu cám ơn Đảng cám ơn Dân
Cám ơn bạn bè anh em đồng chí
Và cháu nói -Chúng tôi rõ hơn ai hết
Những lời ngợi ca cha tôi
Chinh đó là lời ngợi ca Bác Hồ
Ngợi ca đồng bào đã hy sinh cho tổ quốc mình
Cha cháu cũng đã nói như vậy
-Công lao tôi cũng chỉ là giọt nước trong biển cả mà thôi
Cháu lại nói-Sức khỏe cha tôi sống được đến bây giờ
Nhờ tấm lòng nhân dân với bao nhiêu thế hệ
Cháu ơi cả cuộc đời cha vì nước vì dân
Nên dân nước dâng lên Đại Tướng tấm lòng thơm thảo
Rồi cháu cám ơn những người đã săn sóc cha đến phút cuối cùng
những ngày ấy Đại Tướng với bác sĩ nhân viên như người một nhà
vui buồn đều có mặt
Lại còn mở điên thoại cùng nghe “Quảng Bình quê ta ơi”
Tiếng hát từ ngày xưa chú nghe mà trào nước mắt
Cháu ơi khi cháu nói-Xin phép được ngẩng đầu tạ ơn tiên tổ của
đất nước Việt Nam tạ ơn anh linh hàng ngìn anh hùng liệt sĩ đã hy sinh
cho đất nước này và luôn đồng hành với Đại Tướng…
Thì chú nghĩ phải rồi đừng bao giờ quên cỗi nguồn
Cha cháu vẫn dạy cho lớp trẻ mọi điều như thế
Cuối cùng cháu đã tìm ra quy luật muôn đời
Những ai CẢ ĐỜI VÌ NƯỚC VÌ DÂN tinh thần ấy sẽ hòa vào với hàng
triệu người dân đất Việt thành sức mạnh cho Việt Nam hùng cường thịnh
vượng
Chú yêu cháu nhiều lắm
Thảo nào bố mẹ cho cháu mang tên VÕ ĐIỆN BIÊN
Con trai của NGƯỜI CHA BẤT TỬ
Lê Duy Phương
Vĩnh biệt người anh cả của Quân đội Nhân dân Việt Nam
"Hà nội chiều thu lá rụng vơi
Đêm về khắp phố lặng tin Người
Khuân viên ngoài cửa màu xanh tĩnh
Biệt thự trong phòng ảnh đỏ tươi
Bè bạn năm châu tuôn nước mắt
Anh em bốn bể nhớ muôn đời
Nghẹn lòng vĩnh biệt “Người Anh cả”
Xúc động bùi ngùi ứa lệ rơi".
Nguyễn Thái Mai
Quảng Bình quê Bác lũ dâng cao
Xé rách nhà dân gió thét gào .
Mồng 4 lại tin người khuất núi
Mất mát này sao lớn vạn phần .
Dù chưa gặp Bác chỉ 1 lần
Nhưng sao lòng xót tự người thân .
1 vị tướng tài xưa nay hiếm
Văn - Võ song toàn được lòng dân .
Toàn thể nước Nam nay tiễn Bác
Thành kính phân ưu với người thân
Bác đi nơi ấy hãy mỉm cười
Vì nay thống nhất Bắc Nam 1 nhà.
Xé rách nhà dân gió thét gào .
Mồng 4 lại tin người khuất núi
Mất mát này sao lớn vạn phần .
Dù chưa gặp Bác chỉ 1 lần
Nhưng sao lòng xót tự người thân .
1 vị tướng tài xưa nay hiếm
Văn - Võ song toàn được lòng dân .
Toàn thể nước Nam nay tiễn Bác
Thành kính phân ưu với người thân
Bác đi nơi ấy hãy mỉm cười
Vì nay thống nhất Bắc Nam 1 nhà.
Phạm Thị Ngàn
Cụ Nguyễn Tố (83 tuổi, ngụ quận 1) rưng rưng nước mắt khi nói về kỷ niệm mà ông đại diện tặng hoa cho Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Nén Nhang thành kính tiễn Bác Võ Nguyên Giáp - Đại Tướng của nhân dân Việt Nam.
Con thấy buốt trong tim
Như năm ấy các chiến sĩ ở trường thông tin chỉ huy nghe tiếng kèn báo thức, bị thay bằng lời thông báo: Có giặc xâm lược
Lòng chúng con tan hoang chảy nước
“Việt Nam ơi máu đổ nữa rồi”
Bác ơi,
Tin bác mất rồi
Con loạng choạng khi vừa về tới cửa
Lòng hoang mang khi không còn lửa
Biết tìm đâu ánh sáng nữa để tin
Hai ngôi sao dân tộc sinh ra
Mang trong tim ánh sáng và chí khí tự do độc lập
Đường tìm đến tự do gian truân vấp váp
Dụng tâm trí đưa đất nước đến vinh quang.
Năm sáu chín
Đường đấu tranh dài còn lắm dở dang
Hồ Chủ Tịch đi xa lòng chưa toại nguyện
Đại Tướng tiếp hồn Người thống nhất non sông
Tim "học trò" Võ Nguyên Giáp mênh mông
Tỏa sáng tri thức và tấm lòng nhân văn quảng đại
Bao đời nay Việt Nam được nhớ
Bởi tên Người Hồ Chí Minh – Võ Nguyên Giáp vang bốn biển năm châu
Cháu gọi bác: Bác ơi!
Bởi bác như bố cháu
Hơn hai mươi năm trước ở T.78
Cháu giả vờ như con nít để được gặp bác giờ nghỉ ngơi
Tối khuya rồi bảo vệ ngăn và bác gái nói: Đại Tướng Ngủ rồi
Cháu ăn vạ ỉ ôi để bác nghe thấy ra nói chuyện
Làm việc có xá gì giờ
Bác thủ thỉ kể cháu nghe những điều vui nhộn.
Cháu thấy bác như cha
Gần gũi và âu yếm
Giọng bác ấm kể chuyện
Cháu quên việc phải làm
Bên bác thấy thanh bình
Tình Tướng quân ấm áp.
Bác – Vị Tướng tóc bạc
Uy danh bằng trí tài
Cả thế giới nghiêng mình
Suốt dọc dài lịch sử
Bác là ông là cha
Có tâm hồn bao la
Nhân văn và hiền hậu
Không chỉ ở trong nhà
Khi cháu mặc áo lính
Tham gia chống ngoại xâm
Nghe tên bác mềm lòng
Chí khí dâng cao ngất
Tài thao lược tinh chất
Từ bộ óc vĩ nhân
Bác Giáp tên rất gần
Với từng người bộ đội
Nghe tin bác từ trần
Cháu hoang mang lảo đảo
Niềm tự hào dân tộc
Hôm nay đã ra đi
Đất nước còn lâm nguy
Bởi bao điều thay đổi
Lòng dân đang xào xáo
Cần một người cầm quân
Tư tưởng bác rất cần
Tài dùng binh bố trí
Cả đời bác lo nghĩ
Cũng vì nước thương dân
Tiễn bác đi mưa quần
Trời cũng tuôn nước mắt
Bác ơi,
Lửa từ mắt
Cũng không cứu được ai
Mai sau con đường dài
Dân tộc cần chỗ dựa
Còn ai…
Đất nước tắt một vì sao
Thế giới mất một anh hào
Hôm nay
Tiễn bác đi
Nén nhang này
Cháu con tiếc một giang sơn xót mười
Khóc người như khóc cha già
Như chẳng quên được mái nhà Việt Nam."
Nén Nhang thành kính tiễn Bác Võ Nguyên Giáp - Đại Tướng của nhân dân Việt Nam.
Con thấy buốt trong tim
Như năm ấy các chiến sĩ ở trường thông tin chỉ huy nghe tiếng kèn báo thức, bị thay bằng lời thông báo: Có giặc xâm lược
Lòng chúng con tan hoang chảy nước
“Việt Nam ơi máu đổ nữa rồi”
Bác ơi,
Tin bác mất rồi
Con loạng choạng khi vừa về tới cửa
Lòng hoang mang khi không còn lửa
Biết tìm đâu ánh sáng nữa để tin
Hai ngôi sao dân tộc sinh ra
Mang trong tim ánh sáng và chí khí tự do độc lập
Đường tìm đến tự do gian truân vấp váp
Dụng tâm trí đưa đất nước đến vinh quang.
Năm sáu chín
Đường đấu tranh dài còn lắm dở dang
Hồ Chủ Tịch đi xa lòng chưa toại nguyện
Đại Tướng tiếp hồn Người thống nhất non sông
Tim "học trò" Võ Nguyên Giáp mênh mông
Tỏa sáng tri thức và tấm lòng nhân văn quảng đại
Bao đời nay Việt Nam được nhớ
Bởi tên Người Hồ Chí Minh – Võ Nguyên Giáp vang bốn biển năm châu
Cháu gọi bác: Bác ơi!
Bởi bác như bố cháu
Hơn hai mươi năm trước ở T.78
Cháu giả vờ như con nít để được gặp bác giờ nghỉ ngơi
Tối khuya rồi bảo vệ ngăn và bác gái nói: Đại Tướng Ngủ rồi
Cháu ăn vạ ỉ ôi để bác nghe thấy ra nói chuyện
Làm việc có xá gì giờ
Bác thủ thỉ kể cháu nghe những điều vui nhộn.
Cháu thấy bác như cha
Gần gũi và âu yếm
Giọng bác ấm kể chuyện
Cháu quên việc phải làm
Bên bác thấy thanh bình
Tình Tướng quân ấm áp.
Bác – Vị Tướng tóc bạc
Uy danh bằng trí tài
Cả thế giới nghiêng mình
Suốt dọc dài lịch sử
Bác là ông là cha
Có tâm hồn bao la
Nhân văn và hiền hậu
Không chỉ ở trong nhà
Khi cháu mặc áo lính
Tham gia chống ngoại xâm
Nghe tên bác mềm lòng
Chí khí dâng cao ngất
Tài thao lược tinh chất
Từ bộ óc vĩ nhân
Bác Giáp tên rất gần
Với từng người bộ đội
Nghe tin bác từ trần
Cháu hoang mang lảo đảo
Niềm tự hào dân tộc
Hôm nay đã ra đi
Đất nước còn lâm nguy
Bởi bao điều thay đổi
Lòng dân đang xào xáo
Cần một người cầm quân
Tư tưởng bác rất cần
Tài dùng binh bố trí
Cả đời bác lo nghĩ
Cũng vì nước thương dân
Tiễn bác đi mưa quần
Trời cũng tuôn nước mắt
Bác ơi,
Lửa từ mắt
Cũng không cứu được ai
Mai sau con đường dài
Dân tộc cần chỗ dựa
Còn ai…
Đất nước tắt một vì sao
Thế giới mất một anh hào
Hôm nay
Tiễn bác đi
Nén nhang này
Cháu con tiếc một giang sơn xót mười
Khóc người như khóc cha già
Như chẳng quên được mái nhà Việt Nam."
Thơ Đỗ Hương
Nhiều người đã vượt cả nghìn cây số để được đến gần Tướng Giáp lần cuối. Như cụ Tâm, 82 tuổi, một cựu chiến binh của tiểu đoàn 365 anh hùng. Dù chỉ còn một chân, cụ vẫn một mình lặn lội từ Quy Nhơn ra Hà Nội viếng Đại tướng giữa buổi trưa nắng gắt.
Xứng danh huyền thoại giống Lạc Hồng
Chiến công vang dội khắp non sông
Lịch sử vinh danh Võ Nguyên Giáp
Công lao trời biển thật mênh mông.
Bao năm phụng sự cho tổ quốc
Viết nên những trang sử vẻ vang
Một vị tướng hùng tài đại lược
Pháp, Mỹ dẫu mạnh vẫn đánh tan.
Lịch sử vinh danh Võ Nguyên Giáp
Công lao trời biển thật mênh mông.
Bao năm phụng sự cho tổ quốc
Viết nên những trang sử vẻ vang
Một vị tướng hùng tài đại lược
Pháp, Mỹ dẫu mạnh vẫn đánh tan.
Vẫn biết Người đã yếu lắm rồi
Ngày về bên Bác chẳng xa xôi
Mà sao nghe tin lòng nghẹn lại
Ngày về bên Bác chẳng xa xôi
Mà sao nghe tin lòng nghẹn lại
Khóe mắt rưng rưng lệ đắng môi...
Hiếu
Lớp lớp cựu chiến binh, thời chinh chiến
Nâng trên tay di ảnh Đại tướng mình
Xin hãy trọn với nhau tình thân hữu
Thủ trưởng ơi, xin vĩnh biệt Người
Nguyễn Quang Vinh
Người đi trong chiều vừa ngưng lặng bão
Nước mắt rơi trên khoé mắt hao gầy
Suốt dải miền Trung vẫn cồn cào sóng đổ
Sóng trắng bạc đầu như vạn đoá hoa ban
Trở về Lệ Thuỷ dưới chiều mưa tan...
Dòng Kiến Giang oằn mình trong nỗi nhớ
Sông ơi chở đi từng này nước mắt
Chở đi từng này đau thắt khôn nguôi
Con cũng như bao người Việt Nam thôi
Khóc lặng lẽ đưa Người về với Bác
Người ơi, cả khoảng trời xanh xao xác
Bóng đại bàng chợt lịm phía mây xa
***
Chói lọi một thời vang khúc Khải hoàn ca
Điện Biên cháy trong ngút ngàn giông tố
Năm châu dậy lên từ một con số
56 ngày đêm… khoét núi ngủ hầm
56 ngày đêm thức trắng với niềm tin
Cờ chiến thắng tung bay nóc hầm Đờ Cát
Ôi cánh đồng Mường Thanh tự do trải dài bát ngát
Nụ cười vị tướng tài ấm áp cả ba quân
Và đến trong một mùa xuân
Diệu kì đất nước qua 2 lần đại chiến
Thần tốc, thần tốc hơn nữa. Táo bạo, táo bạo hơn nữa…
Rực lửa máu đào suốt một dải Trường Sơn
***
Đất nước yên bình như một tiếng thoi đưa
Bên mái tranh mẹ già ầu ơ cánh võng
Dòng Kiến Giang hiền hoà trong nắng sớm
Đưa Người qua sông…
Từ Tây Bắc rất xa, mùa này không hoa ban
Từ Trường Sa mùa này bỏng cháy
Từ mũi Cà Mau nơi ngọn đầu sóng gió
Gửi về Người bao nỗi nhớ nỗi thương
Hà Nội cuối thu trên khắp phố phường
Nhớ người, Hồ Gươm trở mình thao thức
Đường Hoàng Diệu lá vàng rơi không dứt
Lá vàng rơi với nước mắt rơi…
Quảng Bình ơi, trong chiều mai thôi
Triệu trái tim đưa Người về Bến Lặng
Triệu trái tim đưa Người về Cõi Vắng
Đưa Người về trong một chuyến đi xa
Tiễn đưa Người, triệu quân tiễn một người Cha
Súng đại bác rền lên thành tiếng sóng
Người không mất vì Người là bất tử
Người là Việt Nam mãi mãi trường tồn
Mai Hương
VÔ vàn nhịp đập triệu con tim,
CÙNG nhau thổn thức tiếc người hiền
THƯƠNG người tài đức, vừa hiển thánh!
TIẾC đấng hùng anh, mãi linh thiêng.
ĐẠI nghĩa cứu dân, xây dựng nước,
TƯỚNG tài diệt giặc, giữ non sông.
VÕ giỏi, văn hay lừng thế giới.
NGUYÊN khí quốc gia, vọng muôn đời.
GIÁP thiêng che chở, triệu triệu người.
Đỗ Thị Quý, vợ một người lính
Ông đi nhẹ nhàng nhé ông ơi!
Luyến tiếc khôn nguôi cả đất trời
Tưởng nhớ người con của tổ quốc
Triệu lòng thành kính khắp nơi nơi
Miền trung bão lụt nước còn dâng
Ông mất buồn thêm đến muôn phần
Mong sao hồn đến nơi cực lạc
Thoải mái, an bình, chẳng phân vân
Venis Nguyễn
Người lính già
Người lính già tóc trắng
Chống gậy nhịp bước chân
Huân chương ngời sắc nắng
Trong đội ngũ lòng dân
“Tôi là lính Đại tướng
Theo ông trận Điện Biên”
Ngẩng cao đầu kiêu dũng
Phất phơ mái tóc tiên
Một lần ông đi mãi
Lời tử biệt đưa nhau
Đã là lính Tướng Giáp
Còn theo ông ngàn sau
Tiễn ông sang bến khác
Đơn sơ triệu tấm lòng
Tình yêu ông ký thác
Trong ngần nước non trong
Dòng người dài vô tận
Như đoàn quân năm nào
Đứng dưới cờ Tư lệnh
Phất phới ánh Vàng Sao.
Hồng Thái
Quê nhà đẫm trong mưa, mắt cháu khóc
Đất trời như nghiêng nước xuống tiễn đưa
Nỗi đau lớn nhân gian- không tả được
Người ra đi vắng cả một góc trời...
Nguyễn Quang Vinh
Nghe tin Đại Tướng mây ngàn
Trái tim nhỏ lệ vô vàn tiếc thương
Cuộc đời chinh chiến dặm trường
Đánh hai đế quốc trên đường chông gai
Để cho ánh nắng ban mai
Chiếu soi sáng mãi đức tài thánh nhân
Sống thời Đại tướng của dân
Ra đi non nước bần thần nhớ mong...
Hương Hoàn
Cựu chiến binh già chân yếu tay run
Được đồng đội cõng lên vai vào viếng Bác.
Đại tướng ơi đồng đội đang về đây đông đủ hết
Một nén hương- chào Đại tướng, Người đi..
Nguyễn Quang Vinh
Không thể ngăn dòng nước mắt rơi
Nghe tin đại tướng đã qua đời
Thủ lĩnh tiên phong người dân Việt
Anh hùng giải phóng của loài người.
Bác đã ra đi với đất trời
Về cùng Thầy, bạn chốn xa xôi
Thường tình sinh lão rồi bệnh tử
Mà lòng đau thắt nỗi ngậm ngùi.
Đây đất Điện Biên rất hào hùng
Đây dòng Lệ Thủy vẫn mênh mông
Đây trời Hà Nội ngày thu cuối
Nghiêng tạ công ơn tiễn biệt người.
Xin chào đại tướng của nhân dân
Xin nhớ theo gương đức anh hùng
Phấn đấu hết mình vì tổ quốc
Để lòng không thẹn với cha ông.
Nguyễn Ngọc Tiên
Cửa sổ 30 Hoàng Diệu vẫn mở đây thôi
Nước mắt tháng Mười chảy dọc biển Đông
Cho một thân rồng cuộn mình thôi thắp lửa
Đêm xô ngày, ngày xô mùa đau vỡ
Những ban mai thôi gõ cửa chào Người
Cửa sổ 30 Hoàng Diệu vẫn mở đấy thôi
Mây trắng nhớ nụ cười Người vương nắng
Gió len phòng hong khô ngày nước mắt
Đừng vội tan hơi ấm cuối còn gần
Bờ vai Người gánh cả dãy Trường Sơn
Đôi bàn tay lay Điện Biên chấn động
Thế giới giật mình, nhìn biển Đông sóng
Người anh hùng xanh áo vải Việt Nam
Trăm kiếp đời từ nô lệ đêm đen
Nương ngọn lửa Người, soi đường tranh đấu
Chiến dịch Hồ Chí Minh rùng mình loài hổ báo
Non sông dậy mùa rộn khải hoàn ca
Nước mắt tháng Mười tiễn
Người về một miền xa, rất xa…
Nhưng năm tháng chẳng phai nhòa hình bóng
Niềm tự hào của cả dân tộc
Đã thơm hương sứ mệnh trọn một đời
Về cùng Thầy, bạn chốn xa xôi
Thường tình sinh lão rồi bệnh tử
Mà lòng đau thắt nỗi ngậm ngùi.
Đây đất Điện Biên rất hào hùng
Đây dòng Lệ Thủy vẫn mênh mông
Đây trời Hà Nội ngày thu cuối
Nghiêng tạ công ơn tiễn biệt người.
Xin chào đại tướng của nhân dân
Xin nhớ theo gương đức anh hùng
Phấn đấu hết mình vì tổ quốc
Để lòng không thẹn với cha ông.
Nguyễn Ngọc Tiên
Cửa sổ 30 Hoàng Diệu vẫn mở đây thôi
Nước mắt tháng Mười chảy dọc biển Đông
Cho một thân rồng cuộn mình thôi thắp lửa
Đêm xô ngày, ngày xô mùa đau vỡ
Những ban mai thôi gõ cửa chào Người
Cửa sổ 30 Hoàng Diệu vẫn mở đấy thôi
Mây trắng nhớ nụ cười Người vương nắng
Gió len phòng hong khô ngày nước mắt
Đừng vội tan hơi ấm cuối còn gần
Bờ vai Người gánh cả dãy Trường Sơn
Đôi bàn tay lay Điện Biên chấn động
Thế giới giật mình, nhìn biển Đông sóng
Người anh hùng xanh áo vải Việt Nam
Trăm kiếp đời từ nô lệ đêm đen
Nương ngọn lửa Người, soi đường tranh đấu
Chiến dịch Hồ Chí Minh rùng mình loài hổ báo
Non sông dậy mùa rộn khải hoàn ca
Nước mắt tháng Mười tiễn
Người về một miền xa, rất xa…
Nhưng năm tháng chẳng phai nhòa hình bóng
Niềm tự hào của cả dân tộc
Đã thơm hương sứ mệnh trọn một đời
Người - con chưa từng gặp, nhưng chẳng hề xa xôi
Người – với nụ cười ngời nên thần thoại
Sóng biển Đông nghiêng mình thầm ngân mãi
Một thân rồng họ Võ cháy thiên thu"
Lương Đình Khoa
Bà Phạm Thị Huỳnh Mai vượt ngàn cây số từ Bình Dương về Hà Nội khóc thường Đại tướng
Sao thấy dạ thắt lòng đau
Người đi dẫu biết từ lâu vẫn buồn
Quân dân cả nước bồn chồn
Trông về phương Bắc ôn tồn bác khuyên.
Quân dân cá nước ba miền
Sắc son đoàn kết như kiềng ba chân
Kẻ nào xâm phạm nước Nam
Đánh cho tan tác, nói làm nhất tâm.
Người đi nhẹ gót âm thầm
Người đi để lại tình thâm muôn người
Dân quân đầy ánh sáng ngời
Rọi soi chí hướng, tuyệt vời chiến thư.
Pháp, Mỹ, Bành Trướng,... kình ngư
Tháng năm xưa cũ Ta Lư tiếng đàn
So dây nối nhịp âm vang
Nước non chung hướng sao vàng tung bay.
Hỡi người xưa của ta nay
Ngàn năm chung một cánh tay anh hào
Hôm nay Bác vẫy tay chào
Ra đi về với Hồng Bào Tổ Tiên.
Chung bàn luận giải Hùng Thiêng
Cho non nước Việt vĩnh miên an trường
Chúng con mất một tình thương
Chí cao nguyện chắc dây cương thẳng đường.
Võ cao khéo trở nhún nhường
Nguyên phong lẫm liệt bao phương tỏ tường
Giáp vòng thế giới soi gương
Tài cao chí cả tình thương đắp bồi.
Hiền nhơn anh lạc về trời
Việt Nam hậu thế ngàn đời tiếc thương!
Sao thấy dạ thắt lòng đau
Người đi dẫu biết từ lâu vẫn buồn
Quân dân cả nước bồn chồn
Trông về phương Bắc ôn tồn bác khuyên.
Quân dân cá nước ba miền
Sắc son đoàn kết như kiềng ba chân
Kẻ nào xâm phạm nước Nam
Đánh cho tan tác, nói làm nhất tâm.
Người đi nhẹ gót âm thầm
Người đi để lại tình thâm muôn người
Dân quân đầy ánh sáng ngời
Rọi soi chí hướng, tuyệt vời chiến thư.
Pháp, Mỹ, Bành Trướng,... kình ngư
Tháng năm xưa cũ Ta Lư tiếng đàn
So dây nối nhịp âm vang
Nước non chung hướng sao vàng tung bay.
Hỡi người xưa của ta nay
Ngàn năm chung một cánh tay anh hào
Hôm nay Bác vẫy tay chào
Ra đi về với Hồng Bào Tổ Tiên.
Chung bàn luận giải Hùng Thiêng
Cho non nước Việt vĩnh miên an trường
Chúng con mất một tình thương
Chí cao nguyện chắc dây cương thẳng đường.
Võ cao khéo trở nhún nhường
Nguyên phong lẫm liệt bao phương tỏ tường
Giáp vòng thế giới soi gương
Tài cao chí cả tình thương đắp bồi.
Hiền nhơn anh lạc về trời
Việt Nam hậu thế ngàn đời tiếc thương!
Phước Hải
Việt Nam, Lệ Thủy - Quảng Bình
Sinh ra vị tướng ân tình quê hương
Tay gậy, tay súng, tay gươm
Tay nghiên, tay bút chiến trường tấn công
...
Điện Biên bi tráng hùng ca
Vang danh thế giới phương xa tự hào
...
Hòa bình cuộc sống êm đềm
Bác vẫn bày tỏ nỗi niềm cháu con
Tuổi bác tuy không còn son
Ý chí nước chảy đá mòn không phai
Sáng nay qua báo qua đài
Nghe tin bác mất bi ai trong lòng
Đau buồn thương xót nhớ mong
Chỉ biết bày tỏ tấm lòng bác ơi
Bác Giáp ơi hỡi bác ơi
Mong bác yên nghỉ đất trời thiên thu
Hải Vân
VĨNH phúc trời Nam tinh tú soi
BIỆT ly phút ấy đến nơi rồi
ĐẠI nhân đại nghĩa lưu thiên cổ
TƯỚNG sỹ ngàn quân được mấy người?
VÕ nghiệp vinh danh sách sử lưu
NGUYÊN vẹn trung kiên buổi xế chiều
GIÁP trận hay bình, dân đều yêu! Nhật Minh
Một vị khách nữ đến từ đất nước Panama đến viếng Đại tướng. Chị xúc động cho biết, khi mình còn nhỏ, chị được cha mình kể lại những câu chuyện về Đại tướng Võ Nguyên Giáp và bày tỏ sự chia buồn đối với đất nước Việt Nam
Bác đi lặng lẽ một ngày thu
Về với Hùng Vương, với cụ Hồ
Con nghe hồn Nước nghiêng tiễn Bác
Xin kính dâng Người đôi lời ru...
Bác ngủ ngon nhé Bác của con
Bác của muôn người, của nước non
Mùa thu đưa Bác vào hồn đất.
Yuri Trang
Bác đã đi rồi bác Giáp ơi
Nghìn thu vang vọng mãi tên Người
Dâng nén hương lòng đưa tiễn bác
Kính cẩn nghiêng mình lệ tuôn rơi
Nghìn thu vang vọng mãi tên Người
Dâng nén hương lòng đưa tiễn bác
Kính cẩn nghiêng mình lệ tuôn rơi
Lê Linh
Là dòng thơ ào chảy từ trái tim
Là cảm xúc không nói nổi nên lời
Là nước mắt chan hoà trên trang giấy.
Bác Giáp ơi sao bác đi nhanh quá
Cả non sông đau xót đến bàng hoàng
Trời đất buồn lòng người sao tê tái
Tiếng khóc nghẹn nức nở mãi không nguôi
Hồi tưởng về ngày đại thắng mùa xuân
Ngày toàn quân tiến vào dinh Độc Lập
Có công lao âm thầm mà to lớn
Của Đại tướng-vị tư lệnh tối cao
Kì danh nhất mực anh hào
Tư duy sắc sảo mưu cao kế tài
Một Việt Nam đến nay bền vững mãi
Một Điện Biên hoa đỏ những mùa xuân
Một đội quân vừa gần gũi dễ gần
Vừa anh hùng,chí nhân,lại bất khuất
Ấy là nhờ trái tim hồng dìu dắt
Của Cụ Hồ và bác Giáp kính yêu
Nay bác Giáp đã mỉm cười nhắm mắt
Trong vòng hoa đến từ khắp năm châu
Trong sự thương tiếc và ngả mũ cúi đầu
Của toàn thể nhân dân và chiến sĩ
Kể cả kẻ thù lẫn người đồng chí
Không có ai là không kính phục người
Từ Cuba phía châu Mĩ xa xôi
Đến Hà Nội thủ đô của nước Việt
Cánh bồ câu báo tin đau li biệt
Rằng :Người *** chân chính bậc nhất, ôi!
Hãy an tâm với giấc ngủ nghìn đời
Và yên lòng nghỉ ngơi trên đất mẹ
Tổ quốc này vẫn đẹp và vẫn se:
Tự hào về tướng Giáp của chúng ta!
Trần Kỳ Phong
Lệ Thuỷ quê mình đang chống chọi với mưa giông
Sao Người vội vàng tìm về chốn hư không
Ôi con cháu biết còn đâu trông ngóng
Sao Người vội vàng tìm về chốn hư không
Ôi con cháu biết còn đâu trông ngóng
Đồng bào ta luôn chảy dòng máu nóng
Máu Lạc Hồng như con sóng giữa đại dương
Theo bước Người con cháu mãi theo gương
Mãi vững bước trên con đường chủ nghĩa
Ôi nhớ sao quên một thời son trẻ
Trang sử hồng một nét vẽ sơ khai
Người tô đậm thêm cho dân tộc một hình hài
Hình đất nước trên tượng đài chiến thắng
Tây Bắc quê mình chín mùa hoa ban trắng
Người đã đem về một chiến thắng tới năm châu
Cho Đà Giang luôn xanh mãi một màu
Cho tim Bác vững mưu cầu độc lập
Chính thắng tà xưa nay là quy luật
Nhưng Mỹ hung tàn vội cướp giật mất tự do
Chưa hoà bình dân ta đã phải lo
Đánh giặc Mỹ cho nước nhà thống nhất
Máu Lạc Hồng như con sóng giữa đại dương
Theo bước Người con cháu mãi theo gương
Mãi vững bước trên con đường chủ nghĩa
Ôi nhớ sao quên một thời son trẻ
Trang sử hồng một nét vẽ sơ khai
Người tô đậm thêm cho dân tộc một hình hài
Hình đất nước trên tượng đài chiến thắng
Tây Bắc quê mình chín mùa hoa ban trắng
Người đã đem về một chiến thắng tới năm châu
Cho Đà Giang luôn xanh mãi một màu
Cho tim Bác vững mưu cầu độc lập
Chính thắng tà xưa nay là quy luật
Nhưng Mỹ hung tàn vội cướp giật mất tự do
Chưa hoà bình dân ta đã phải lo
Đánh giặc Mỹ cho nước nhà thống nhất
Người chẳng quan tâm những điều được mất
Cho riêng mình vì thống nhất giang san
Dù Mỹ cho ta về với chốn điêu tàn
Người vẫn nói Việt Nam ơi thần tốc
Ba mươi tháng tư khi chúng ta độc lập
Đại tướng già lau nước mắt mừng vui
Dẫu bờ môi và ánh mắt vẫn cười
Nhưng sâu thẳm trái tim Người sâu lắng
Nay dân tộc ta đã giành chiến thắng
Làm cách nào có cuộc sống âm no
Vì hoà bình vì độc lập tự do
Người đã cống hiến một đời cho Tổ Quốc.
Nay Người ra đi con cháu Người đang khóc
Người lính già mái tóc bạc sương sa
Cho riêng mình vì thống nhất giang san
Dù Mỹ cho ta về với chốn điêu tàn
Người vẫn nói Việt Nam ơi thần tốc
Ba mươi tháng tư khi chúng ta độc lập
Đại tướng già lau nước mắt mừng vui
Dẫu bờ môi và ánh mắt vẫn cười
Nhưng sâu thẳm trái tim Người sâu lắng
Nay dân tộc ta đã giành chiến thắng
Làm cách nào có cuộc sống âm no
Vì hoà bình vì độc lập tự do
Người đã cống hiến một đời cho Tổ Quốc.
Nay Người ra đi con cháu Người đang khóc
Người lính già mái tóc bạc sương sa
HHT
Vĩnh biệt Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
Tháng mười về trong cái rét heo may
Trời u ám chảy đầy trong mắt nhớ
Cả dân tộc tưởng chừng như ngừng thở
Khi nghe tin Bác Giáp đã qua đời.
Thắp nén nhang trong dạ trong dạ ngậm ngùi
Trong lòng đau xót quá Bác ơi
Bác đi để lại ngàn thương nhớ
Để lại non sông vạn nẻo sầu.
Người nối người giăng nước mắt trong nhau
Trời thương nhớ phủ lên hình non nước
Cả dân tộc làm sao quên được
Một vĩ nhân tài đức vẹn toàn
Gió nhẹ đầu mùa thổi da diết giang sơn
Hình Đại tướng tựa như cờ tổ quốc
Không kẻ thù nào hằng mong ngăn được
Cờ tung bay bao chiến thắng thần kỳ.
Dẫu biết rằng tử biệt sinh ly
Là quy luật tự nhiên sẵn có
Nhưng bao tim người Việt Nam máu nhỏ
Cứ rưng rưng trong sâu thẳm tận cùng.
Dáng Bác Hồ sừng sững tựa núi sông
Hình Đại Tướng là niềm tin khí phách
Hai con người bao chiến công hiển hách
Đã làm cho muôn kẻ phải cúi đầu.
Đại Tướng ngủ rồi Người sẽ ngủ rất lâu
Nhưng tài đức thì ngàn năm vẫn thức
Vẫn văng vẳng những lời như thúc giục
Để cháu con giữ bờ cõi, giống rồng.
Quảng Bình ngậm ngùi, đau xót ngóng trông
Chờ Đại tướng trở về nơi đất mẹ
Hà Nội chiều nay sông Hồng trôi thật khẽ
Nhưng đau thương chảy xiết đến muôn trùng.
Người trở về với khúc ruột miền trung
Một vùng đất địa linh nhân kiệt
Nơi yên nghỉ Người nhìn ra đảo Yến
Dõi quê hương qua tim biển Vũng Chùa.
Tiễn đưa người con viết mấy vần thơ
Để tưởng nhớ vọng thương về Đại Tướng
Nơi yên nghỉ Người hãy luôn tin tưởng
Đất Việt sẽ bay cao “VĂN” trong “VÕ” oai hùng
Haobach...@gmail.com
Kính cẩn vĩnh biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Cả nước nghẹn ngào nghe tin Cụ đi xa...
Cho con viết đôi dòng chào vĩnh biệt,
Bằng con tim và tấm lòng tha thiết,
Đến với Người, vị Đại Tướng tài ba.
Cả cuộc đời là bản anh hùng ca
Cụ luôn sống hết mình vì Tổ quốc.
Cùng toàn dân đánh tan quân xâm lược
Đem hòa bình cho đất Việt Nam ta.
Trí, Dũng, Nhân trong Cụ thật bao la.
Là Anh Cả nhưng tấm lòng giản dị,
Chỉ bảo ân cần đến từng chiến sỹ.
Vị Tướng quân mà rất đỗi hiền hòa.
Chiến thắng Điện Biên vang dội bay xa,
Cả thế giới tự hào và khâm phục.
Chiến dịch Hồ Chí Minh, thống nhất đất nước,
Độc lập - Hòa bình, thế giới ngợi ca.
Dẫu biết rằng Cụ sẽ mãi đi xa,
Dù tin ấy không ai hề mong đợi.
Nhưng khi nghe, muôn triệu người chới với,
Lòng nghẹn đau, nước mắt chảy nhạt nhòa...
Kính cẩn nghiêng mình, xin tiễn biệt vị Đại Tướng huyền thoại!
Thành Đặng Nga
MUÔN ĐỜI NHỚ ƠN
Đại Tướng VÕ NGUYÊN GIÁP
Việt nam mất một nhân tài
Nhân loại lịch sử, miệt mài ghi công
Nhớ ơn thống nhất non sông
Muôn đời con cháu, sẽ không quên Người !
Đất nước nở mãi nụ cười
Vì Võ Nguyên Giáp, là Người sáng soi
Đưa đường, chỉ lối, tìm tòi
Tương lai tươi đẹp, giống nòi quang vinh.
Cả nước vái biệt hương linh
Thành tâm ghi nhớ, nghĩa tình sắt son
Ngàn đời thế hệ cháu con
Nhớ ơn tướng GIÁP, mãi còn ngợi ca !
Haitronghoang...@gmail.com
Vị tướng già
Những đối thủ của ông đã chết từ lâu
Bạn chiến đấu cũng chẳng còn ai nữa
Ông ngồi giữa thời gian vây bủa
Nghe hoàng hôn chầm chậm xuống quanh mình
Bàn chân đi qua hai cuộc chiến tranh
Giờ chậm rãi lần theo dấu gậy
Đôi bàn tay nhăn nheo run rẩy
Đã từng gieo khủng khiếp xuống đầu thù
Trong góc vườn mùa thu
Cây lá cũng như ông lặng lẽ
Tám mươi tuổi ông lại như đứa trẻ
Nở nụ cười ngơ ngác thơ ngây
Ông ra đi
Và...
Ông đã về đây
Đời là cuộc hành trình khép kín
Giữa hai đầu điểm đi và điểm đến
Là một trời nhớ nhớ với quên quên
Những vui buồn chưa kịp gọi thành tên
Cõi nhân thế mây bay và gió thổi
Bầy ngựa chiến đã chân chồn, gối mỏi
Đi về miền cát bụi phía trời xa
Ru giấc mơ của vị tướng già
Có tiếng khóc xen tiếng cười nức nở
Một chân ông đã đặt vào lịch sử
Một chân còn vương vấn với mùa thu
Ánh Ngọc
Thiên thu vạn đại
Vĩnh biệt Bác Võ Nguyên Giáp
Đại thụ Tướng Quân mãi rạng ngời
Lừng danh nước Việt Tướng mọi thời
Đại ngàn non nước ghi công lớn
Lừng lẫy năm châu Pháp - Mỹ cúi đầu
Nhân cách lớn con người bình dị
Mãi xứng danh Anh cả Tướng tài
Theo Bác đến thiên thu vạn đại
103 năm sống mãi đến muôn đời
Dương Quốc Trượng
KÍNH tiếc chia xa bậc vĩ nhân
TƯỞNG nghĩa tình gieo khắp xa gần
NIỆM ơn trời biển xây tổ quốc
ĐẠI đức muôn trùng giúp an dân
TƯỚNG tài hiếm có Tâm càng hiếm
VÕ dũng phi thường Võ thêm văn
NGUYÊN khí nước nhà tuy khuất bóng
GIÁP hoá tình thiêng nhuộm hồng trần
TƯỞNG nghĩa tình gieo khắp xa gần
NIỆM ơn trời biển xây tổ quốc
ĐẠI đức muôn trùng giúp an dân
TƯỚNG tài hiếm có Tâm càng hiếm
VÕ dũng phi thường Võ thêm văn
NGUYÊN khí nước nhà tuy khuất bóng
GIÁP hoá tình thiêng nhuộm hồng trần
Hoài Thiên Tử
Giáo sư Văn Như Cương, người thầy nổi tiếng đã 76 tuổi lặng lẽ hoà vào trong dòng người đang xếp hàng vào viếng Đại tướng. Giáo sư đã chờ cả mấy tiếng đồng hồ để được thắp nén nhang cho vị anh hùng dân tộc
Người đã đi
Người đã đi
Cuối thu rồi mây bỗng đổi màu
Trên con phố lá khô rơi xào xạc
Huế nhìn ra Hà Nội buồn man mác
Người đã về với Bác rồi sao ???
Người đi về với biển rộng trời cao
Lòng chợt nhớ trận Điện Biên lịch sử
Đại Tướng trong lòng dân luôn bất tử
Việt Nam tự hào có Đại Tướng trong tim
Người ra đi trong giấc ngủ im lìm
Quảng Bình thương yêu đang trong mùa bão lũ
Bỗng giật mình nghe tin Người, tin dữ
Đau một cuộc đời, đau cả lòng dân
Con ở đây xa xa lại thấy gần
Mắt ươn ướt rọi trong, giọt trắng
Người đi về nơi xa cùng Bác
Thấp thoáng con đường chạy đến tim con
Nguyễn Thị Tâm
Các cầu thủ U19 Việt Nam đã dành 1 phút tưởng niệm Đại tướng trước lá cớ Việt Nam có đeo khăn tang. Tất cả các cầu thủ cũng đều đeo tang trong suốt trận đấu. Và chiến thắng 5-1 trước Australia là chiến công các cầu thủ trẻ dành tặng cho Đại tướng.
Kính viếng Vị tướng tài Võ Nguyên Giáp
Nụ cười vẫn hiền, tình vẫn chứa chan
Kính viếng Vị tướng tài Võ Nguyên Giáp
Ôi! Vẫn biết phút giây này sẽ đến
Mà làm sao tim vẫn nghẹn nên lời
Vị tướng tài bao triệu người quý mến
Trái tim Người ngừng đập... Việt Nam ơi!
Tin buồn đưa giữa chiều tối đất trời
Tin buồn đưa đến muôn nơi trái đất
Tin buồn đưa ngỡ chưa là sự thật
Vị tướng tài! Nay đã mất rồi sao?
Từng hàng tre ngỡ như cũng lao xao
Từng trái tim thấy nghẹn ngào thương tiếc
Bữa cơm tối từng nhà dừng ăn tiếp
Cháu ngây thơ ngơ ngác biết chuyện gì?
Vẫn hiểu rằng vòng tử biệt sinh ly
Chẳng ai thoát, chẳng có gì níu được
Đời nhân hậu mấy ai so sánh được
Thế kỷ đời điều mong ước nhân gian!
Khu rừng xưa nghe vọng tiếng suối ngàn
Tên anh Văn vẫn vọng vang bờ cõi
Quân lệnh đầu tiên rõ từng tiếng nói
Phai Khắt, Nà Ngần chói lọi sử xưa...
Đờ Cát gục đầu, hai cánh tay đưa
Từ dưới hầm lên vẫn chưa hiểu nổi
Là tướng phương Tây không ngờ phút cuối
Thành hàng binh cúi đầu dưới sao vàng
Cầu Hiền Lương chia cắt Bắc Nam
Cuộc chiến mới với vô vàn gian khó
Lời Bác Hồ trong tim ai khắc rõ
"Không có gì quý hơn độc lập, tự do!"
Pháo đài bay? Ta thiêu chúng ra tro!
Vua chiến trường? Ta đập bò ra hết!
Xẻ Trường Sơn! Bao đoàn quân mải miết...
Vị tướng tài thêm anh kiệt vô song.
Nhật lệnh tuyệt vời, dân tộc chờ mong
Thần tốc nữa lên! Vang trong quân ngũ!
Táo bạo nữa lên! Từng giây tranh thủ...
Giải phóng miền Nam! Một nửa cõi bờ...
Khúc khải hoàn rộn rã nhạc và thơ
Quốc kỳ tung bay ước mơ đã thoả
Vị tướng tài thấy nỗi niềm sao lạ
Trong ngày vui như thấy có Bác về...
Tóc bạc một đời binh nghiệp say mê
Tóc bạc một đời binh nghiệp say mê
Tạm quên chiến trường quay về cuộc sống
Đảng giao việc gì không hề nao núng
Dù có tạm quên gươm súng, sa bàn...
Nụ cười vẫn hiền, tình vẫn chứa chan
Tuổi tác càng cao lại càng đức độ
Bên người lính xưa chia từng cảnh ngộ
Giữa những gian nan vẫn tỏ tim hồng
Ôi! Vị tướng tài rạng rỡ núi sông
Sử vàng mãi ghi chiến công lừng lẫy
Lễ tang Người... có thể không đến đấy...
Hàng triệu người... tự cài lấy băng tang..
Lê Thống Nhất
Chào Đại tướng, con khóc Người lần cuối
Những cựu chiến binh đang về lại đời thường
Lời thề ấy con nhớ Người vẫn dạy
Vì nhân dân quên mình vì Nhân dân
Nguyễn Quang Vinh
Ông ra đi kéo nhân dân gần lại
Vạn tấm lòng bên vạn tấm lòng thương
Cả dân tộc thành một vòng tay lớn
Sức mạnh hôm nay là sức mạnh NHÂN DÂN
Nguyễn Quang Vinh
Tôi, anh và các cháu
Đang xếp nối đuôi nhau
Để cố vào viếng bác
Bác Văn Võ Nguyên Giáp
Vị tướng của nhân dân
Người anh cả toàn quân
Người một huyền thoại sống
Người suốt đời ôm mộng
Đánh tan lũ sài lang
Cùng dân viết sử vàng
Lẫy lừng toàn thế giới
Người sống thường sởi lởi
Chan hòa với quân dân
Thương lính thương dân quân
Toát mồ hôi xương máu
Những người cùng chiến đấu
Với lũ giặc hung tàn
Dẫu phải quyết thi gan
Cho Việt Nam sống mãi
Dẫu phải xếphàng dài
Dẫu cái nóng lai dai
Suốt từ trưa đến tối
Dẫu trùng chân mỏi gối
Chẳngbiết đến bao giờ
Mới toại nguyện ước mơ
Được đến bên cạnh bác
Nào ta cùng nhau hát
Khúc quân hành năm xưa
Đại đoàn quân ra trận
Ôi dòng người bất tận
Thức nhé suốt đêm dài
Ta là cả tương lai
Của ngày mai tươi sáng….
Vũ Dũng
Vĩnh biệt người - Đại tướng thần tượng của con
Chúng con lớn lên sau chiến tranh
Chỉ biết Điện Biên như huyền thoại
Nhưng con hiểu một trái tim vĩ đại
Sống mãi cùng dân tộc Việt Nam
Con chúc Người giấc ngủ bình yên
Trong tiếng ru thì thầm dòng sông, dạt dào biển cả
Chúng con những tâm hồn bé nhỏ
Chỉ dám thầm góp một tiếng ru
Vĩnh biệt Người khi đất nước vào thu
Con hiểu dù đời này đen trắng
Thì chân lý vẫn là tượng đài chiến thắng
Người tạc vào lịch sử ngàn năm
Đại Tướng ơi!
Như mặt trời rạng đông, như trong sáng trăng rằm
Dẫu thời gian phôi phai, dẫu lịch sử ngàn đời huyền thoại
Người vẫn là một tâm hồn vĩ đại
Cho con tự hào mình là người Việt Nam.
Vũ Ngọc Vinh
Nỗi đau ngàn lần
Kính cẩn vĩnh biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Quảng Bình ơi, đâu chỉ là bão lũ
Tin sét ngang trời Người đã ra đi....
Đau mất Bác hơn ngàn lần bão quét
Xin kính cẩn vĩnh biệt Người – Đại tướng của lòng dân!
Hà Nội hôm nay xám xịt một màu tang
Con nức nở viết bài thơ dâng Bác
Trăm triệu người Việt Nam đang khóc
Chúng con mất vị Cha già - mất tướng Giáp oai phong.
Cả nước yêu thương Bác đến nghẹn lòng
Chúng con làm Quốc tang Người trên từng trang viết
Quá đau đớn để nói lời vĩnh biệt
Vị tướng toàn tài, đức độ một ông Tiên
Ngủ ngon Bác ơi, trong cõi Người Hiền
Cả dân tộc đồng lòng ru giấc Bác
Thêm một lần cả nước nhoà trong nước mắt
Giây phút bàng hoàng Người lặng lẽ ra đi.
Vẫn biết rằng sinh tử biệt ly
Hình bóng Người đã bao trùm sông núi
Tài đức của Người đã lừng danh thế giới
Trái tim Người đập từng phút vì dân.
Giờ phút này con chỉ ước mong
Được đi trong đoàn người đưa tiễn Bác
Con đã từng may mắn hơn bao nhiêu người khác
Được nắm bàn tay Người, dẫu chỉ phút giây thôi.
Dẫu mai đây vật đổi sao dời
Thế giới này vẫn vinh danh tướng Giáp
Giá trị đó ngàn đời không thể khác
Kể cả kẻ thù cũng ngưỡng mộ Người ơi!
Khí phách, uy nghi, tài, đức rạng ngời
Hồn sen Việt rước Người về tiên cảnh
Mấp máy môi con gọi Người – vị Thánh
Linh hồn người thành hào khí non sông!
Kính cẩn vĩnh biệt Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Quảng Bình ơi, đâu chỉ là bão lũ
Tin sét ngang trời Người đã ra đi....
Đau mất Bác hơn ngàn lần bão quét
Xin kính cẩn vĩnh biệt Người – Đại tướng của lòng dân!
Hà Nội hôm nay xám xịt một màu tang
Con nức nở viết bài thơ dâng Bác
Trăm triệu người Việt Nam đang khóc
Chúng con mất vị Cha già - mất tướng Giáp oai phong.
Cả nước yêu thương Bác đến nghẹn lòng
Chúng con làm Quốc tang Người trên từng trang viết
Quá đau đớn để nói lời vĩnh biệt
Vị tướng toàn tài, đức độ một ông Tiên
Ngủ ngon Bác ơi, trong cõi Người Hiền
Cả dân tộc đồng lòng ru giấc Bác
Thêm một lần cả nước nhoà trong nước mắt
Giây phút bàng hoàng Người lặng lẽ ra đi.
Vẫn biết rằng sinh tử biệt ly
Hình bóng Người đã bao trùm sông núi
Tài đức của Người đã lừng danh thế giới
Trái tim Người đập từng phút vì dân.
Giờ phút này con chỉ ước mong
Được đi trong đoàn người đưa tiễn Bác
Con đã từng may mắn hơn bao nhiêu người khác
Được nắm bàn tay Người, dẫu chỉ phút giây thôi.
Dẫu mai đây vật đổi sao dời
Thế giới này vẫn vinh danh tướng Giáp
Giá trị đó ngàn đời không thể khác
Kể cả kẻ thù cũng ngưỡng mộ Người ơi!
Khí phách, uy nghi, tài, đức rạng ngời
Hồn sen Việt rước Người về tiên cảnh
Mấp máy môi con gọi Người – vị Thánh
Linh hồn người thành hào khí non sông!
Nguyệt Vũ
Ôi cổng nhà Người những ngày này nhân dân tới
Ngôi vườn xanh và những bước chân đau
Làng An Xá ngày rủ cờ tang khó
Ngày cho hôm nay và không biết đến bao giờ...
Nguyễn Quang Vinh
Đại tướng ơi hỡi đại tướng ơi
Uy danh lừng lẫy bốn phương trời
Trường Sơn ngang dọc chân in dấu
Đạp đổ quân thù tiếng muôn nơi.
Hôm nay nước Việt đổ lệ rơi
Tiễn người anh Cả khuất núi đồi
Ngàn thu đất Việt lưu sử sách
Con cháu Rồng Tiên mãi nhớ Người!
Uy danh lừng lẫy bốn phương trời
Trường Sơn ngang dọc chân in dấu
Đạp đổ quân thù tiếng muôn nơi.
Hôm nay nước Việt đổ lệ rơi
Tiễn người anh Cả khuất núi đồi
Ngàn thu đất Việt lưu sử sách
Con cháu Rồng Tiên mãi nhớ Người!
Nguyễn Đạo Hùng
Hà Nội rợp trời nắng và hoa
Tiễn biệt Cha già đã đi xa
Nỗi đau đâu chỉ riêng nhà bác
Của cả non sông, của mọi nhà
Tượng đài còn mãi Bác Võ ơi
Lòng son vẹn nguyên cả cuộc đời
Áo giáp phong trần ghi sử sách
Thế giới nghiêng mình nước mắt rơi…..
Đan Khanh
Bất tận dòng người tiễn Bác ra đi
Bất tận nỗi đau, bất tận niềm thương tiếc
Và sức mạnh nhân dân trào lên trong những ngày tiễn biệt
Người để lại non sông cả một TƯỢNG ĐÀI
Nguyễn Quang Vinh
Khóc Đại Tướng
Hung tin sớm dã lòng chính Quốc,
Tiếc thương cho Danh tướng kiêu hùng
Đất trời, bốn bể chuyển rung
Quốc tang lệ đẫm ngàn trùng âm u...
Thương cụ Giáp một đời trung liệt
Võ tướng quân trí thiết địa cầu
Phàm nghe danh cụ gục đầu kính than.
Nhớ năm ấy Điện Biên lịch sử,
Chỉnh đại quân thác lũ gọng kềm
Tàu bay, đại pháo xung thiên
Tả tơi Đế quốc, nối liền Quốc dân.
Trang Thiên sử bao lần ghi tạc,
Tết Mậu Thân xoay chuyển chiến đồ.
Nơi Buôn Ma Thuột trên cơ,
Chiến dịch thần tốc tên Hồ Chí Minh.
Hạ giặc Pháp, Điện Biên chấn động,
Đuổi Mỹ quân, Hà Nội trên không.
Thần uy Tư lệnh ánh hồng
Sắc vàng sao sáng hoà chung Quốc kỳ.
Cụ ơi Cụ, cho con gọi Cụ!
Nước mắt con không thể cầm dừng,
Trào dâng tiếc nuối rưng rưng
Tả sao tả xiết tan từng tuỷ da.
Ngày Cụ mất giống như ngày Bác mất,
Trời đang thu đẹp lắm Cụ ơi!
Nỗi đau Bác mất lâu rồi,
Giờ thì Cụ cũng về nơi Bác về...
Hơn trăm năm ấy vẳng nghe
Võ Nguyên Đại Tướng hồn về non sông!
Dương Quốc Thái
Đại tướng của lòng dân
Đại tướng của lòng dân, Đại tướng của hòa bình
Người là Văn, là Võ – Đức hy sinh
“Như núi lửa phủ đầy tuyết trắng”
Cả thế giới dõi theo, hàng triệu người đứng lặng
Khi nghe tin Đại tướng qua đời…
Như là Tiên, là Bụt về trời
Như Thánh Gióng sau dẹp tan giặc dã
Tổng Tư lệnh đầu tiên, Đại tướng – Người Anh cả
Bao tiếng gọi thiêng liêng, kính trọng…thắt lòng
Người làm nên rạng rỡ non sông
Không nao núng trước bạo tàn, ngang trái
Chiến thắng Điện Biên năm châu lừng lẫy
Đại thắng Mùa Xuân, thế giới nghiêng mình
Người chăm lo cho hạnh phúc, hòa bình
Khép quá khứ, không hề quên quá khứ
Người là hiện thân của Đức – Tài – Nhân nghĩa
Là tinh hoa của dân tộc anh hùng.
Người lại trở về với khúc ruột miền Trung
Nơi khoảng giữa của hai đầu đất nước
Hoành Sơn sau lưng, biển Đông phía trước
Triệu triệu trái tim luôn ở bên Người
Nay huyền thoại trở về nơi huyền thoại
Người theo bước Bác Hồ vĩ đại
Làm vì sao tinh tú giữa trời cao.
Nguyện cùng Người, xin nắm chặt tay nhau
Cả dân tộc vững vàng bước tới…!
Đặng Quốc Vinh
Hà Tĩnh, 10/10/2013
Và cháu bé nâng cao hình Đại tướng
Nâng cao lên vóc dáng MỘT CON NGƯỜI
Là bệ đỡ cháu con muôn đời thế
Nhân cách Người nâng dân tộc mình lên
Nguyễn Quang Vinh
Đại đức sáng ngời lưu vạn cổ
Tướng tài danh tiếng khắp năm châu
Võ công trí dũng truyền hậu thế
Nguyên tác binh thư kế tử tôn
Giáp trận chiến công lưu sử tích
Võ Chí Trung
Cụ bà 93 tuổi, Lê Thị Tần đã lặn lội bắt xe đò từ Vĩnh Phúc và có mặt ở Hà Nội lúc 5 giờ sáng để xếp hàng vào viếng Đại tướng. Cụ nói: "Cả đời chưa được gặp bác Giáp lần nào nhưng bác là người tôi suốt đời kính trọng, ngưỡng mộ. Chỉ mong sao thắp cho bác một nén nhang"
Lời ru Vĩ nhân!
Kính tặng hương hồn vị Đại tướng của Nhân Dân !
À ơi…
Ông đã ngủ rồi
Sau khi thức suốt một đời trăm năm
Bao nhiêu biến cố thăng trầm
Nụ cười khuất những âm thầm nỗi đau…
À ơi…
Ông ngủ cho sâu
Non sông đang rủ một màu khăn tang
Tiếc thương như lửa thử vàng
Trái tim như ngọc lại càng sáng lên…
À ơi…
Ông ngủ cho yên
Giữa lòng đất mẹ một miền yêu thương
Ông về với lại quê hương
Nơi ông nghỉ, gió bốn phương tụ về…
À ơi…
Ông ngủ với quê
Nén nhang con thắp, lời thề vẹn nguyên
Ru ông về với Cõi Tiên
Chẳng còn chi nữa lụy phiền thế gian…
Lời ru thương nhớ vô vàn
Một người văn võ song toàn…
VĨ NHÂN !!!
Lời ru Vĩ nhân!
Kính tặng hương hồn vị Đại tướng của Nhân Dân !
À ơi…
Ông đã ngủ rồi
Sau khi thức suốt một đời trăm năm
Bao nhiêu biến cố thăng trầm
Nụ cười khuất những âm thầm nỗi đau…
À ơi…
Ông ngủ cho sâu
Non sông đang rủ một màu khăn tang
Tiếc thương như lửa thử vàng
Trái tim như ngọc lại càng sáng lên…
À ơi…
Ông ngủ cho yên
Giữa lòng đất mẹ một miền yêu thương
Ông về với lại quê hương
Nơi ông nghỉ, gió bốn phương tụ về…
À ơi…
Ông ngủ với quê
Nén nhang con thắp, lời thề vẹn nguyên
Ru ông về với Cõi Tiên
Chẳng còn chi nữa lụy phiền thế gian…
Lời ru thương nhớ vô vàn
Một người văn võ song toàn…
VĨ NHÂN !!!
Nguyễn Minh Tâm
Thành biểu tượng chung cho dân tộc mai này
Hãy cứ thế, như ông, NGƯỜI CON LỚN
Sống để yêu thương, sống để thành Người.
Nguyễn Quang Vinh
Bất tử
(Kính viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp)
Thánh Gióng về trời, Thánh Giáp về quê.
Vì Dân – Nước, Người trở thành bất tử
Thành núi, thành mây thành ruộng, đồng, sông, bể…
Thành tượng hình chữ S trấn biển Đông
Thành đền thờ trong mỗi tấm lòng Dân
Thành ngọn đuốc soi đường đêm tăm tối
Thành mặt trời cho trần gian nắng mới
Thành mặt trăng vành vạnh tấm gương vàng
Người ba năm không nói không cười vươn vai thành Phù Đổng
Người cuối đời ẩn ánh sao Khuê trong tấc dạ trung thành
Nhẫn và Vinh đốn ngộ Vinh và Nhẫn
Trái tim hồng thành Xá lị, Kim đan
Người không nghĩ mình sẽ hóa thánh nhân
Khi nằm xuống cả non sông thương khóc
Cả non sông thành rồng chầu, hổ phục
Tôn vinh Người vị Thánh của lòng Dân
Bắn lên trời cao những tiếng sấm vang rền
Tiễn Người vào BẤT TỬ!
Nghe trái đất rùng mình thương nhớ
Hướng về Người lấp lánh giữa trời sao…
Hà Nội, 10.10.2013
Nguyễn Trọng Tạo
Tổng hợp: H.T.Hải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!