Hôm nay ở Kalomna lại có mưa. Anh ngồi trong cô đơn nhìn mưa và nghe mưa. Mưa chiều trên phố nhỏ nghe như bản nhạc buồn ru lòng anh về miền nhớ mênh mang và bất tận.
Miền nhớ đó là em, là Sài Gòn xa lắm....!.
Mấy hôm nay ngày nào cũng mưa. Chỉ thi thoảng giữa hai cơn mưa và giữa trưa mới hửng lên chút nắng. Như thế chỉ làm thành phố thêm buồn và bực bội khi thiếu vắng một mùa hè nóng bỏng. Kể cũng lạ, thành phố vắng em mùa cùng thay đổi, thời gian cũng thay đổi. Giờ chỉ còn lại một mùa hè rới, mùa hè rơi rụng. Lẽ nào hè thèo em về để mùa thu đến sớm.
Anh ngồi đếm thời gian. Khoảng thời gian xa em sao nặng nề đến thế. 16 ngày, kể từ ngày xa em dường như đã là lâu lắm. Từng đêm, khi nằm trên giường anh vẫn nghe dọng nói của em, tiếng cười của em vọng đến từ xa. Trong anh mường tượng ra đêm qua, đêm kia và đêm kia nữa. Đêm nào cũng là một mùi nhớ nồng nàn , nhớ đến tan ra trong những điều khổ lụy. Đôi khi vì nhớ, anh thấy như nửa tim mình tê liệt. Trời ơi, đến bao giờ cho hết hai tháng hè dai dẳng, đến bao giờ em sẽ lại về bên anh?
Nhưng đôi khi anh lại nghĩ khác. Quả thật đã có lúc thời gian trôi rất nhanh. Mới đó mà chúng ta yêu nhau hơn sáu tháng rồi. Em xa, em gần, em yêu anh. Hình như hôm qua em còn ở đây. Hôm nay em vắng xa. Em ẩn hiện trong tháng 7 của anh.
Phải sống xa em anh mới hiểu em quam trọng với anh như thế nào. Em đến, em về, em trở lại - hãy cứ để tự nhiên và tình cờ như thế. Như một lần tình cờ anh đã yêu em. Hãy để mặc cho con tạo soay vần. Điều cơ bản há phải lo gì, hãy nếm cho kỹ hương vị tháng ngày, cảm nhận cho trọn vẹn những tình cảm em trao.
Thời gian trên tay em
Tội tình rơi xuống cỏ
Cỏ lặng thầmmong nhớ
Toả hương chờ gót son
Tôi nhặt được thời gian
Đem về xanh tóc đợi
Thời gian không trả lời
Тот, кто не любит не может понять любовь - это то, что нельза потерять
Kalomna 17/7/2005
H.T.Hải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!