Mùa thu Hà Nội
Để cho áng tóc ảo huyền nhẹ lay
Niềm chi như nỗi ngây say
Vịn mùi hoa sữa thơm đầy bóng em…
Em đàn
Lặng ngời làm tổ trong anh một vầng
Em đàn để phím sông Ngân
Lẹ làng gieo xuống sao ngần lứa đôi…
Mình đi lạc
Bước chân lạc phím, về nghe lạc mùa
Gió mềm lạc ánh mơ hồ
Để giờ tay trắng, lạc bờ bến xưa…
Ân tình
Ai ngờ lấp lánh giữa vòm lòng son
Ai người hạnh phúc? Cô đơn?
Thoáng về chốn ấy... để hờn... để ghen...?
Nụ gì khẽ nở
Thoa thơm phím tóc của nàng ngời xanh
Nụ gì khẽ nở long lanh
Đằm trong hơi thở… để thành hôm nay?
Nửa
Phím hương hoa sữa nửa buồn nửa vui
Nửa vàng nửa đỏ - bùi ngùi
Nửa như nỗi ấy… nửa đùi… mình nghe…
Không đề Hồ Gươm
Em buồn phím mắt gửi hương sang mùa
Mặc cho vàng đợi lá chờ
Từ thăm thẳm ấy... để giờ thành thu....
Mùa thủ đô
Bồng bềnh áng tóc sương đêm ảo mờ
Trăng vàng khẽ lặng phím chờ
Để hương hoa sữa thành mùa Thủ đô...
Không đề Tuy Hoà
Thu sang sóng lả Tuy Hoà
Có lay ngấn nước la đà Hồ Gươm?
Phím thơm buổi ấy càng thơm
Thảo nào phím biển khẽ vờn lòng tay...
Không đề ban mai
Sớm thu ùa tới ngất ngây bàng hoàng
Lòng còn chưa kịp ngỡ ngàng
Vầng hương tóc cũ đã choàng mịn vai...
Đàn ơi
Lòng thu ngược nẻo về nơi bến thầm…
Rụng mùa, rỗng tới xa xăm
Đàn ơi, gieo một nụ ngần được chăng?
Nhà thơ – Nhạc sĩ Triệu Lam Châu
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!