
Tiếng rao Sài Gòn có sắc thái riêng. đa dạng và phong phú...
Tiếng rao Sài Gòn tựa như một bài hát có âm, có điệu, có vần nghe thật
hấp dẫn. Nhưng đằng sau những âm thanh đó là nếp sinh hoạt người dân
chốn thị thành từ lâu đời, chống chọi với gian khổ để giành lấy cuộc
sống bản thân!
Sài Gòn về đêm làm cho người ta ít nhiều có những ký ức mông lung gợi
nhớ... Những tiếng rao đêm như xói vào lòng người. Xe mì gõ nơi góc
đường bốc hơi nghi ngút toả hương thơm cả một quãng phố dài. Tiếng gõ
lóc cốc của thằng bé bán mì vang đi khắp xóm. Tiếng gõ nhịp vang lên
trong từng con hẻm - như một tiếng rao đêm nhẹ nhàng mà da diết - khi
mọi người đã say trong giấc ngủ thì có ai còn thao thức bởi những con
người này không? Saigon về đêm vẫn còn ẩn chứa biết bao điều...

Đêm càng khuya, tiếng rao càng nhỏ, nhưng lại vang xa, ngân dài từ đầu
phố đến cuối phố, nhẫn nại và chậm chạp. Tiếng rao nối những con phố dài
vắng lặng hun hút ánh đèn, làm cho đêm như sâu hơn. Tiếng rao đêm lanh
lảnh của ai kia văng vẳng vọng về. Bên ngoài kia còn biết bao người lam
lũ vất vã... Thành phố phát triển có những đổi thay xa lạ với chính nó.
Điều này quá hiển nhiên nhưng tiếng rao vẫn cứ thế tồn tại như thách
thức như khẳng định rằng chính nó đã tạo nên một văn hoá Sài Gòn....
Có tiếng rao như lời Mẹ tôi, như lời chị tôi
Mang quê hương trên đôi vai gầy
Những trái ổi sẻ, những trái me
Ðậu phộng luộc, đòn gánh tre
Ai mua, ai không mua, ai mua
Sưu Tầm
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!