Đêm nay trời lại mưa như đêm qua. Mưa đem theo chút lạnh, chút buồn. Tiếng mưa đêm nghe như bản dạ khúc. Mới đó mà em xa Định Quán đã gần trọn một năm. Căn nhà trọ vốn mọi ngày có bố có mẹ và có em, giờ chẳng còn ai nên trở nên quá mông mênh. Tôi năm vo tròn trong chăn và nhớ Sài Gòn....Trong nỗi nhỡ có ánh mắt buồn của bố, có dáng gầy liêu siêu của mẹTrong nỗi nhớ có trăn trở về những đứa emTrong nỗi nhớ có tiếng khóc tiếng cười của đứa con thơ dạiTrong nỗi nhớ có lời hát ru, em hát con ngheTrong nỗi nhớ có bản nhạc tuổi thơ con hát thương ba, thương mẹ.Tôi chợt hiểu hạnh phúc thất giản đơn. Nó sẽ đến nếu ta đón nhân. Trong từng đêm mưa, trong từng kỷ niệm, trong khoảng cách tính bằng tim và nỗi nhớ có thật nhiều niềm vui, niềm hứng phấn cho cuộc sống hôm nay.Thự khúc nhớ.Hoàng Thanh Hải
Bạn đừng khinh chê hoàn cảnh của bạn - Nơi đó là chỗ cho bạn hành động, đau khổ và chiến thắng..
Wednesday, 5 September 2012
Nối nhớ đêm mưa
Labels:
Nhật ký bỏ ngỏ
Location:
Định Quán, Đồng Nai, Việt Nam
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!