Powered By Blogger





Monday, 10 September 2012

Đêm mứa giông.






Tối nay lên xe lại gặp chú tài quen. Không quen sao được khi chủ nhật nào nó cũng thấy bà xã và mình chờ xe ở trước cửa Metro này. Hai anh em nói chuyện trên trời, dưới biển, chuyện cuộc sống, chuyện gia đình nên cảm thấy thời gian qua cũng nhanh, đường xa như gần lại. Chú tài hỏi mình đủ thứ chuyện, chuyện gì mình cũng trả lời. Chỉ có câu hỏi: Sao anh không công tác trên Sài Gòn cho gần nhà, về đây xa xôi chi cho cực!? làm mình khó trả lời . Mình chỉ biết im lặng.
Ừ nhỉ! Chẳng biết mình đang tìm gì ở cái thị trấn nhỏ này? Bạn bè nhiều người cũng thắc mắc và hỏi mình như vậy. Mình cũng chăng biết trả lời sao nữa. Hồi còn học bên Nga có lần mình đã tâm sự với em gái sau này về nước anh sẽ đi về những vùng sâu vùng xa, biên cương hay hải đảo, về những nới họ cần mình, bệnh nhân cần đến mình. Mình mượn lời ai đó nói với em: ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ biết nhường phần ai? Nói có vẻ to tát vậy và cao cả vậy nhưng thâm tâm mình nghĩ những thành phố lớn, nơi đòi hỏi mỗi người phải tranh dành, bon chen mỗi ngày vì tiền tài danh vọng dường như không thích hợp với mình. Nhưng rồi khi đối diện với thực tế cuộc sống, để cho trọn vẹn mỗi chúng ta đôi lần phải thoả hiệp, mắc dù hoài bão và khát khao cống hiến vẫn vẹn nguyên như ngày nào. Hơn nứa, nếu chỉ một thân một mình thì dễ, đằng này mình còn gia đình, người thân. Mình khồng thể sống ích kỷ cho  bản thân mình mà kéo theo vợ, nhưng đứa con nhỏ dại vào vòng soáy cuộc đời. Họ không thể khổ vì mình. Hứa với bà xã , sau 5 năm sẽ trở lại Sài Gòn. Không biết lúc đó cõ nỡ bỏ nơi đây, bỏ những người dân quê nghèo thật thà, chất phát mà về không nữa. Kễ, cứ sống cho tròn ngày hôm nay, hãy gượng sống tới lúc đó cái đã... 
10 giờ đêm xe về tới Định Quán. Nhìn qua cửa xe ra ngoài thấy cây cối ngả nghiêng. Nhưng quán nhỏ tốc mái , những căn nhà gỗ ngả nghiêng.  Có nhiều cây to nằm vật vã bên vệ đường. Một cơn lốc soáy vừa đi qua thị trấn. Đầu thị trấn gặp một đám người lố nhố bên đường, mấy bạn trẻ dân quân tự vệ đang làm nhiệm vụ, hai chiếc xe máy năm chỏng trơ trên đường. Một tai nạn giao thông vừa xảy ra tại đây. Không thấy nạn nhân đâu, báo hiệu điều gì đó chẳng lành. Bác sĩ Quý hôm nay trực chắc lại có một đêm mất ngủ. Chưa hết, vào đến giữa thị trấn lại gặp một đám đông khác trông có vẻ ồn ào hợn. Dân chúng đứng đầy hai bên đường, có cả công an và xe cứu thương. Tài nạn ở đây chắc trầm trọng hơn. Nghĩ mà sợ. Cái thị trấn này tuy nhỏ nhưng tháng nào cũng xảy ra đôi ba vụ tai nạn, mà toàn những ca tại nạn nặng.

Tuyến đường này đi Đà Lạt nên xe chạy nhiều. Đường thì nhỏ, nhiều ổ gà. Sắp tới từng đoàn xe chở Bô Xít qua đây, chắc chắn sẽ nhiều xe, nhiều ổ gà, nhiều tai nạn hơn.Thanh niên ở đây lái xe ẩu và không có ý thức giao thông. Đôi khi họ không có bằng lại, họ nhậu say xỉn , họ ngôi lên xe là phóng hết tốc độ, họ đâu còn nghĩ đến ai, đường lúc đó là của riêng mình họ. Họ phóng nhanh để tìm, hay để thể hiện cảm giác mạnh, họ muốn để tâm hồn treo ngược cành cây , bay theo mây và kết quả là chân tay cày mặt đất, răng bay theo gió, và có khi hồn lìa khỏi sác. Khi họ vào viện, nhìn thấy họ chẳng biết thương hay biết giận nữa. Chỉ sót thương cho những ai vô tình đi trên đường trở thành nạn nhân của họ. Nghe đâu đó từ góc phố giọng hát não nề của Chê Linh: nếu mai anh chết em có buồn không.... Phố buồn, lòng cũng buồn, nghe nhạc lại buồn hơn. Có một ý nghĩ thoáng qua: Chế Linh  sấu trai, đen hôi vậy sao mà hát hay thế ?Ngày xứa sao mình thích nghe đến vậy. Giờ chẳng hiểu sao không thích nữa. Khi nghe chẳng còn cảm xúc lãng mạn nào trỗi dậy, chẳng có lấy một hình ảnh em nào đó hiện về trong cái tuổi còn yêu. Một giai điệu  nhạc khác thân quen từ điện thoại vang lên là cảm xúc lại về, bà xã gọi cho mình:
  • Ông xã về tới nơi chưa?
  • Anh vừa xuống xe nè em! Nơi đây vừa có giông, trên phố trời se se lạnh, nhưng nghe dọng bà xã thấy người ấm lại ngay. Bà xã và các con ngủ ngon. Hôn ba mẹ còn thật nhiều!
  • Uh, ông xã cũng vậy !
Vợ chồng mình sến dễ sợ. ....kệ, sến nhưng mà hạnh phúc.


                                                                          Đêm giông
                                                                          Hoàng Thanh Hải

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên