Powered By Blogger





Sunday, 25 May 2014

Ngơ ngác tháng năm qua










Một ngày như mọi ngày. Thức dậy. Đi làm.

Cơn mưa từ đêm qua tới giờ vẫn chưa tạnh. Ngoài kia trời vân vũ, âm u không sáng lên được. Gió thổi, lá rụng, và mưa. Không khí se se lành lạnh...

Trời chuyển mùa? Bão? Hay đơn giản con người khiến thời tiết thay đổi? Nghĩ vậy vì hôm qua xem một trương trình nói về sự giẫn dữ của thiên nhiên khi sư can thiệp thô bạo của con người đang làm trái đất nóng dần lên. Đêm qua gió giật, sấm chớp đùng đùng tường như có bão về.

Mưa tự dưng thấy buồn, chẳng muốn đi làm, tự dưng thèm ngắm đất trời,  rồi thấy mình lẻ loi, thích rời đi về miền nắng ấm, về nơi có em

Mùa này đang mùa bằng lăng nở rộ. Yêu lắm những cây bằng lằng trong khuôn viên bệnh viện.  Từng buổi sáng ngắm sắc tím thuỷ chung anh thấy đời thi vị. Từng chùm hoa mỏng manh rung rinh trong gió gọi nắng về. Năng sớm hông tươi khiến bằng lăng thêm rạng rỡ. Hè đến thật nhanh, nhanh tới ngỡ ngàng, khiên lòng lúc rạo rực , lúc bâng khuâng........

Chỉ tiếc rằng đó là cảm xúc của ngày hôm qua. 

Hôm nay mưa, nhìn bằng lăng thấy thương quã đỗi. Bằng lăng tím rới đầy thương tiếc quá. Những cánh bằng lăng không còn kiêu hãnh được nữa, những cánh hoa màu tím rụng tả tơi, sơ xác trên con đường loáng nước. 

Tháng năm vừa tới mới đó  đã là cuối tháng năm. Thứ hai mới đó, giờ đã là thứ sáu. Chiều nay anh lại về Sài Gòn với em và con. Tối sẽ siết ghì em trong vòng tay và kể cho em nghe những ngày xa anh nhớ em tới nhường nào. 




Định Quán
16/5/2014





Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên