Anh vừa soạn đồ chuẩn bị để mai về trường. Những bộ đồ em để lại anh giặt đã lâu mà vẫn giữ nguyên mùi hương quen thuộc. Bầy giờ anh sếp chung với những bộ đồ của anh. Từ lúc nào những đòi vật của em luôn cho anh một cảm giác gần gũi.
Đêm nay là đêm cuối cùng em ở nhà với gia đình, không biết tâm trạng của em bây giờ ra sao? Tâm trạng của người đi xa bai giờ cũng bịn rịn, quyến luyến, vui buồn lẫn lộn. Lúc thì chỉ mong cho tới ngày đi, nhưng tới ngày rồi thì thấy thời gian sao qua nhanh. Mai em phải xa những người thân yêu, xa lần này sẽ lâu hơn lần trước, không buồn làm sao được
Đêm nay cũng là đêm cuối cùng anh ngủ lại thị trấn nhỏ này. Chiều mai anh về lại thành phố của chúng mình. Tâm trạng anh vui lắm, chỉ một chút buồn cho những kỷ niệm không thể mang theo. Về kía anh sẽ gặp lại bạn bè, gặp lại em. Về lại mái trường, nơi gắn liền với rất nhiều kỷ niệm của chúng mình.
Thế là mùa hè sắp đi qua. Mùa hè đi qua mang theo những ngày chờ đợi. Để rồi khi những cơn gió lạnh đầu thu khẽ khàng lướt qua những hàng bạch dương trắng, những cây Li bin na nở hoa cháy đỏ thì em trở lại. Em trở lại để bù đắp cho anh những ngày xa cách nhớ thương đến cạn kiệt. Anh nghe trong chiều bản nhạc tình khiến tim mình sao động:
.......
Người tình ơi, có nhớ nhung trời xanh
Cuộc tình giành cho em, anh không hề gian dối
Vì lòng anh đã đắm đuối yêu em...
......
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!