Tâm yêu ! Em làm gì mà không nhắn tin sang cho anh? Những lúc xa em anh thường lo nghĩ vẩn vơ, sợ em có chuyện gì. Hay là nhà em biết chuyện chúng mình rồi cấm không cấm không cho em liên lạc với anh?
Em thương ! Anh nhớ em lắm đấy. Cả đêm hôm qua anh không ngủ được. 4h sáng anh đã nhắn tin cho em, nhưng chẳng hiểu sao tin nhân của anh không tới. Anh gọi điện cho em thì họ báo là số máy tạm thời bị khoá
Anh về Каломна. Vừa xuống ga anh đã vội lao đến phong net. Những tưởng sẽ có mail của em, nào ngờ không có. Sao em hứa viết cho anh kia mà. Về đến nhà anh thấy mệt mỏi vô cùng. Mệt cả thể sác lẫn tinh thần. Anh tự hỏi, chẳng lẽ tình yêu lại khiến người ta mệt mỏi vậy sao? Anh chẳng muốn làm gì và chẳng thiết ăn gì. Ngồi xem phim mà không biết phim chiếu về cái gì. Y nghĩ về em cứ đầy trong tâm trí thì còn có thể làm được gì đây. Nghĩ về em ngực anh như bị đè nặng, tim đau nhói. Chẳng biết là anh đang giận mình hay là giận em. Giận em, sao em nỡ vô tình, giận mình sao lại nỡ yêu em. Anh nhớ, đã có lần em hứa sẽ không làm anh buồn, sao bây giờ lại vậy!?
Anh không ăn gì, định lên gường nằm ngủ một tý cho đỡ mệt, nhưng có ngủ được đâu. Nằm mà mắt cứ mở trừng trừng, cố nhắm mắt lại thì hình bóng em lại xuất hiện. Hình bóng ấy cứ bắt anh phải nhớ, phải yêu kể cả trong đau đớn. Anh lại vội vùng dậy mặt quần áo ra phòng nét viết cho em bức mail thứ hai. Sau đó anh lang thang đi dạo. Cảm giác lạc lõng, cô đơn trong buổi chiều thật dễ tủi. Anh giận em đã bỏ rơi anh ở nơi này. Anh muốn hét thật to , muốn vung tay đấm thẳng lên trời. Nhưng đấm được gì đâu. Hay chỉ làm nỗi buồn thêm rộng
Một ngày sắp qua rồi. Một ngày thật dài và nặng nề. Có lẽ đây là một ngày dài và nặng nề nhất trong cuộc đời của anh. Anh hy vọng ngày mai sẽ khác. Anh lê bước về nhà với một hy vọng nhỏ nhoi là đêm nay sẽ ngủ được. Ngủ để mà quên em, dù chỉ là một đêm
Каломна 8/7/2005
H.T.Hải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!