Khoảng 14h ngày 11/9/2013, tại Trung tâm Phát triển Quỹ đất Thành phố Thái Bình có một đối tượng từ bên ngoài vào bắn người, gây trọng thương và bỏ trốn khỏi hiện trường. Ngay sau vụ việc xảy ra, Trung tâm Phát triển Quỹ đất Thành phố Thái Bình tổ chức cấp cứu người bị hại, báo cáo kịp thời Công an Thành phố và tổ chức lực lượng bảo vệ hiện trường vụ án.
Đại tá Trần Xuân Tuyết, Giám đốc Công an tỉnh Thái Bình, cho biết vụ nổ súng xảy ra tại Trung tâm Phát triển Quỹ đất Thành phố, có văn phòng nằm trong Ủy ban Nhân dân thành phố. Báo Tiền Phong Tiền Phong cho biết cụ thể:
“Cách đây khoảng một tháng, đội giải phóng mặt bằng tiến hành giải quyết đền bù cho một số hộ dân, trong đó có trường hợp của nghi phạm này nhưng gia đình không đồng tình với quan điểm giải quyết của cơ quan chức năng. Nghi phạm này đi làm tại TP.HCM và mới về địa phương được khoảng một tuần”
Thái Bình là nơi từng xảy ra các vụ khiếu kiện, khiếu nại, biểu tình trong những thập niên 1980 và 1990 với đỉnh cao vào mùa hè năm 1997 khi hàng ngàn người bao vây cơ quan công quyền cấp xã.(BBC)
Nhà báo Đào Thanh Tuy (Báo Gia đình và xã hội) chia sẻ: Có một sự thật (sẽ là nguy hiểm với những ai thấy nguy hiểm) là hễ có một cuộc va chạm đổ máu, thậm chí mất mạng giữa người dân và chính quyền thì chẳng biết đúng, sai thế nào nhưng đông đảo dư luận lại đứng về phía người dân.
Phải chăng bây giờ cái xấu xa đã là tài sản tất yếu của những người mang kiếp đầy tớ, công bộc?.
Cái gì cũng có nguyên do, quá trình hệt như ra đường nhìn thấy mấy thằng vằn vện xăm trổ thì người ta nghĩ ngay tới lũ lưu manh, giang hồ, thấy ông bụng phệ, mắt híp là nghĩ tới bọn quan tham...
TS. Mai Thanh Sơn (Trưởng phòng Dân tộc học và Nhân học, Viện Khoa học Xã hội vùng Trung Bộ, thuộc Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội Việt Nam) viết: Mình không hoàn toàn tán đồng cách giải quyết bất đồng của Đặng Ngọc Viết. Nhưng mình có thể chia sẻ phần nào cảm xúc của anh ấy. Viết đã ở tuổi "tứ thập nhi bất hoặc" - cái tuổi có thể hiểu được lý lẽ trong thiên hạ, phân biệt được điều phải điều trái, ai tốt ai xấu, và ít khi sai lầm. Phải ở trong hoàn cảnh bức xúc thế nào, Viết mới hành động như vậy. Tiếng súng Đoàn Văn Vươn đã khiến cả nước rúng động, bàng hoàng. Nhưng dường như điều đó cũng chưa đủ thức tỉnh những trái tim chai sạn, vô cảm trước tình trạng bế tắc của người dân. Đoàn Văn Vươn là người mở đầu cho "Cuộc chiến vì Quyền đối với Đất đai".
Viết đã bước thêm một bước nữa: "Liều chết vì Đất". Có ở trong dân mới cảm nhận được những làn sóng bất bình đang lan rộng từ Bắc vô Nam, từ miền xuôi lên miền ngược. Điều mà mình thấy lo ngại cho chế độ là một số người dân đã nghĩ đến con đường "Tự vũ trang để giải quyết các mâu thuẫn với chính quyền". Nguy tai!.
Ông Huỳnh Ngọc Chênh đặt câu hỏi: Đặng Ngọc Viết đã căm thù ai và vì chuyện gì đến mức phải dùng súng trút căm hờn của mình qua từng phát bắn lần lượt vào đầu 5 cán bộ tại TT Phát triển Quỹ đất?
Anh em Đoàn Văn Vươn đã giành lại được mảnh đất xương máu của mình từ tay tập đoàn gian tham Lê Văn Hiền với cái giá phải trả cho hành động chống đối bất hợp pháp của mình bằng nhiều năm tù đày (Trong khi bọn chủ mưu gây ra vụ cướp đất lại bị xử lý rất nhẹ)
Đặng Ngọc Viết biết trước hành động của mình là phạm vào tội ác nặng nề, cướp đi sinh mạng của người khác, nên đã tự trừng phạt mình bằng cái chết. Đặng Ngọc Viết gây ra cái chết của nhiều người và cái chết của mình để đạt mục đích gì là câu hỏi đang đặt ra. Nhưng thế nào đi nữa thì những tiếng nổ ấy cũng là sự cảnh báo về những bất cập trong chính sách đất đai hiện hành. Liên quan đến chính sách đất đai đã có vài người dân tự thiêu, hai người phụ nữ phải lột truồng, nhiều người dân bị tù tội và rất nhiều người dân khác mất phương tiện canh tác, trở thành đoàn dân oan ngày càng đông đúc, kéo lê thê lếch thếch tháng này qua năm nọ tại các cơ quan giải quyết khiếu kiện. Tuy vậy chính sách về đất đai vẫn không có dấu hiệu được thay đổi cho hợp lẽ.
Bình luận về vụ việc này, nhà báo Huy Đức viết trên Facebook "Cái gọi là "chênh lệch địa tô" mà những người cộng sản đòi xóa bỏ đang trở lại và khiến họ trở nên mù lòa đồng thời đẩy người dân tới "bước đường cùng". "Quả bom Đoàn Văn Vươn đã không đủ để cảnh báo một hệ thống đã cạn kiệt khả năng thức tỉnh".
Trích từ blog Hoa Cải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!