Quê mình có vợ chồng nhà lính, chồng ở xa, ít về. Một hôm vợ lính buồn tình điện
thoại cho chồng tâm sự bằng thơ:
Thửa ruộng ba bờ cạnh dốc Mông
Từ ngày anh vắng, vẫn bỏ không.
Cỏ mọc xanh rì không ai vén
Mượn người cày vỡ có được không ?
Thấy vợ làm thơ vậy, chàng lính biết vợ đùa nên đùa lại.
Thửa ruộng ba bờ cạnh dốc Mông.
Cỏ mọc xanh rì , cứ kệ ông.
Cấm được mượn người gieo" giống "lạ
Ruộng hỏng , ông về, chết với ông.
Cỏ mọc xanh rì , cứ kệ ông.
Cấm được mượn người gieo" giống "lạ
Ruộng hỏng , ông về, chết với ông.
Thấy chồng trả lời vây vợ lại trêu:
Thửa ruộng ba bờ cạnh dốc Mông.
Tấc đất tấc vàng chớ bỏ không.
Canh tác bây giờ nhiều giống tốt
Cu, cò về đậu sướng hơn không ?
Tấc đất tấc vàng chớ bỏ không.
Canh tác bây giờ nhiều giống tốt
Cu, cò về đậu sướng hơn không ?
Thấy vợ nói vậy chồng bực mình:
Thửa ruộng ba bờ canh dôc Mông.
Của ông, ông bảo, cứ kệ ông
Về phép ông cày cho tơi sốp
Nước , giống đủ đầy , việc của ông.
Của ông, ông bảo, cứ kệ ông
Về phép ông cày cho tơi sốp
Nước , giống đủ đầy , việc của ông.
Nghe chồng đối vậy vợ lại trêu :
Thửa ruộng ba bờ cạnh dốc Mông
Đất tốt , phì nhiêu lắm người trông.
Thôi anh thu xếp về mà giữ
Kẻo lại có ngày , ruộng mất tong.
Đất tốt , phì nhiêu lắm người trông.
Thôi anh thu xếp về mà giữ
Kẻo lại có ngày , ruộng mất tong.
Anh chồng có vẻ dao đọng nói:
Thửa ruộng ba bờ canh dốc Mông
Lâu không cày cấy lắm kẻ mong.
Hay chọn một người cho thầu khoán
Ông về bảo họ trả ruộng ông.
Lâu không cày cấy lắm kẻ mong.
Hay chọn một người cho thầu khoán
Ông về bảo họ trả ruộng ông.
Cô vợ thấy chồng xuống nước bèn trêu tiếp :
Thửa ruộng ba bờ cạnh dôc Mông.
Họ chẳng thầu đâu , chỉ làm không.
Thôi anh hãy tính cho thật kỹ
Kẻo chẳng bao lâu ruộng xung công
Họ chẳng thầu đâu , chỉ làm không.
Thôi anh hãy tính cho thật kỹ
Kẻo chẳng bao lâu ruộng xung công
Nghe vợ nói vậy chàng lính nổi khùng:
Thửa ruộng ba bờ cạnh dốc Mông
Bà mà "léng phéng " chết với ông
Ruộng hỏng ông về mua ruộng mới
Coi chừng lúc đó chớ trách ông.
Bà mà "léng phéng " chết với ông
Ruộng hỏng ông về mua ruộng mới
Coi chừng lúc đó chớ trách ông.
Biết chồng đã bực vợ không trêu nữa :
Thửa ruộng ba bờ cạnh dốc Mông.
Ở nhà em vẫn giữ và trông.
Ở nhà em vẫn giữ và trông.
Nước non đầy đủ 'cây xanh tốt
Đùa tý cho vui , để thử lòng.
Đùa tý cho vui , để thử lòng.
Sưu tầm
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!