Theo lời kể của chính tác giả thì ông tìm được khúc nhạc Love Story vào
lúc nửa khuya, ban đầu sáng tác trên 4 nốt nhạc căn bản, nhưng làm như
vậy thì lại gần giống với cấu trúc của một giai điệu vô cùng ăn khách
hai năm về trước là nhạc phẩm chủ đề của bộ phim Romeo & Juliette (A
Time For Us của Nino Rota). Do vậy trong câu mở đầu của mỗi đoạn ông
cho thêm một nốt nhạc, biến thành 5 trong khi các câu kế tiếp chỉ có 4,
nhưng có lẽ cũng vì thế mà giai điệu trở nên lâm ly hơn. Hàng thập niên
sau, bản nhạc này vẫn không có một vết nhăn, phần lớn cũng vì giai điệu
tự nó đã đứng vững, không lời mà vẫn lôi cuốn. Nhìn lại, mỗi bài hát
thường có một giai thoại. Trong trường hợp của Love Story, bản tình ca
này đã đi vào huyền thoại. Nhiều nhà phê bình cho rằng “Love Story” là một bản nhạc xuất sắc, xứng đáng được liệt vào hàng kiệt tác. Theo bình chọn của Viện Phim ảnh Hoa Kỳ tác phẩm này nằm trong 100 bản nhạc phim hay nhất mọi thời đại.
Khi được hãng phim Paramount chuyển thể lên màn ảnh lớn, bộ phim Love Story làm thổn thức rung động hàng triệu con tim trên thế giới với câu chuyện thương tâm của đôi tình nhân trẻ, yêu nhau ở trường đại học, nhưng lại bị gia đình cấm cản ngăn cách. Mối tình dang dở ngang trái giữa Jenny một nữ sinh nhà nghèo với Oliver, chàng trai con nhà giàu trở thành tấn bi kịch đẫm lệ, khi căn bệnh ung thư máu cướp đi sinh mạng của cô gái hiền lành. ......Oli yêu Jenny không tuỳ thuộc vào điều kiện hoàn cảnh nào. Với anh, Jenny là tất cả. Một lần Oli quát Jenny… Jenny chạy ra khỏi nhà. Một lúc sau, Oli hối hận và chạy đi tìm vợ, khắp nơi, cho đến tối mịt. Về nhà, thấy Jenny ngồi co ro trước cửa, nói: “Em quên chìa khóa nhà...”. Oli tiến lại gần vợ và thủ thỉ: “I'm sorry...” (Anh xin lỗi). Với giọng run run, vừa vì lạnh, vừa vì xúc dộng, tràn trề tình yêu vói Oli, cô trả lời: “Love means never having to say you're sorry…”. Họ sống khá vất vả cho đến khi cả hai tốt nghiệp trường luật thì cuộc sống đã có phần sung túc hơn. Lúc này, Oli muốn có con nên đưa Jenny đi khám. Hôm gặp bác sĩ để hỏi kết quả, Oli đi một mình, và câu “Jenny is very sick... She is dying” (Cô ấy bệnh… Cô ấy có thể chết) đã làm cả thế giới của Oli sụp đổ. Từ chỗ thầy thuốc về nhà, lặp đi lặp lại, nhạc chỉ chơi đúng 5 nốt đầu của bài Love Story rồi lại bị tiếng còi ô tô chèn vào…
Ở đây điểm ấn tượng của Love Story còn là ở giai điệu nhạc nền. Hình ảnh đầu phim và hình ảnh lúc bộ phim kết thúc là cùng một hình ảnh: một người đàn ông ngồi quay lưng lại hàng rào thép, trong công viên tuyết phủ trắng. Anh muốn kể với mọi người và với chính mình rằng: “Có một người yêu tôi nhiều hơn ban nhạc Beatles và cả Bach...”. Người đàn ông đó vừa mất đi một người yêu anh nhiều hơn bản thân người đó, và anh cũng yêu người đó hơn chính bản thân mình. Nhưng, anh vẫn nói với mình: “Yêu nghĩa là không bao giờ phải nói hối tiếc”.
Tác giả Francis Lai quan niệm rằng âm nhạc là một ngôn ngữ không biên giới, chẳng cần đến ca từ mà vẫn có thể ăn sâu vào lòng người. Love Story - Một giai điệu nhẹ nhàng lãng mạn, miên man dịu dàng, gieo vào hồn người một chút cảm giác bâng khuâng, một thời xao xuyến rung động. Những nốt nhạc trầm khiến cho tâm hồn thoáng buồn, trong lòng khoảnh khắc tơ vương. Giai điệu của tình khúc Love Story vang lên cho những hình ảnh khép lại một câu chuyện tình đẹp và đẩm nước mắt người xem; để đâu đó dưới hàng ghế khán giả, không ít khán giả độ tuổi trung niên ở hôm nay bất chợt hát theo lời Việt mà nhạc sĩ Phạm Duy đã viết cho ca khúc bất tử này:
Biết dùng lời rất khó
Để mà nói rõ...
ôi biết nói gì
Cuộc tình lớn quá! -
Chuyện tình đáng nhớ
tuy cũ nhưng là biển già trắng xóa
Cuộc tình quý giá – như những ngọc ngà người giành cho ta - ôi biết nói gì?...
Hoàng Thanh Hải
(Sưu tầm và lược chỉnh)
P/s: Xin mời các bạn nghe phân lời Việt mà nhạc sĩ Phạm Duy đã viết cho ca khúc bất tử này qua tiếng hát Lâm Nhật Tiên và Bản tiếng Anh có phụ đề tiếng Việt:
Biết dùng lời rất khó -
Để mà nói rõ... ôi biết nói gì -
Cuộc tình lớn quá!
Chuyện tình đáng nhớ - tuy cũ nhưng là biển già trắng xóa
Cuộc tình quý giá - như những ngọc già người giành cho ta
Ôi biết nói gì?
Với một lời quý mến - mà người nói đến khi bước chân vào cuộc đời vắng ngắt... Cuôc tình thứ nhất, Muôn kiếp muôn đời là tình vĩnh viễn...
Vì người đã khiến đôi cánh tay này nghìn đời quyến luyến... Lòng ta đầy kín!
Lòng ta đầy kín! Là muôn ngàn chuyện yêu đương!
Câu hát thần tiên là những mộng huyền mênh mang
Đầy kín hồn hoang - Man mác tình duyên Thôi hết cuộc đời im tiếng -
Đời lẻ loi đã tan... Ta đã được người Làm gì còn tiếng yêu!
Nắm đôi tay thiên thần
Đi suốt muà xuân...
Sẽ còn được biết mấy
Một đời luyến ai!!
Yêu sẽ lâu dài hoặc là quá ngắn?
Thật là khó đoán - Nhưng vẫn cho rằng cuộc đời có hết
Loài người có chết - Sao sáng trên trời ngày nào sẽ tắt... Người vẫn gần ta!
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!