Powered By Blogger





Wednesday, 8 April 2015

Có một mùa hoa Gạo lại rơi





*

Anh sẽ kể em nghe về một mùa hoa gạo
và một thời phiêu bạt tuổi thơ
với những ngày tháng êm trôi bình thản, lững lờ 
như dòng sông in bóng những mùa hoa gạo đỏ

Sông Hồng quê ta
có những chiều nghiêng gió
đổ nắng vàng thắp lửa những tán cây
kiêu hãnh vươn mình vượt tới 
những tầng mây.

Hà nội mình có những chiều say
Say tình đất, tình người, 
say cả một trời vi vút tiếng sáo diều êm ả
Có những ngày đi xa
Tha thiết nhớ những ngày ấu thơ, tuổi đến trường sao vô tư đến thế
bàn chân bước rộn ràng, đường ngập hoa gạo rơi.
Để trong anh rực đỏ một góc trời
kỷ niệm xưa dâng trào chiều xa xứ.

Những năm tháng, anh đi qua thời đạn lửa
bằng niềm tin màu đỏ cháy trong lòng
dòng máu nóng từ muôn thuở cha ông, 
cuồn cuộn chảy trong hào hùng đời chiến sỹ
mỗi bước chân vượt Trường sơn ngỡ đi tìm chân lý
anh vẫn dõi tìm trong xanh thẳm biên cương
 một dáng quen của mầu hoa thân thiết ấy, 
dẫu là Mộc Miên, Pơ Lang 
hay chỉ giản đơn là: hoa Gạo màu lửa cháy.
cũng thôi thúc những kỷ niệm êm đềm,
 nâng bước bàn chân người ra đi từ vỉa hè phố nhỏ,
màu nắng mắt em, khăn voan bay chiều trở gió
cũng ngỡ như cùng màu hoa tươi đỏ, thắp sáng những đêm trắng rừng già,
 bom đạn xới cày từng bước anh qua, 
đâu ngăn được lòng trai vấn vương bao hoài niệm.

Tháng năm này đã rời xa cuộc chiến
mỗi bước anh về thăm lại phố xưa, 
câu thơ cũ trở về trong bụi mưa phố cổ
dâng đầy nỗi nhớ
vào thẳm sâu tha thiết tình người
Có một mùa hoa Gạo lại rơi.




TQtrung





Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên