Thời gian trôi nhanh thật
Mới ngày nào anh và em yêu nhau
giận nhau, mấy lần xuýt chia tay
thề mà giờ đây em đã là mẹ
hai đứa con của anh
Em giận làm anh cứ đắn đo, trăn trở. Em khiến cho cả cuộc sống của anh đảo lộn hết lên, anh không còn có thể tập trung vào làm một việc gì nữa. Nhưng anh một chút cũng không dám trách em, muốn trách là trách anh thôi. Thậm chí anh " hận " chính anh sao lại dấn thân vào cuộc sống của em
Tiễn em về bỗng thấy không gian xung quanh thật ngột ngạt, thật nặng nề mặc dù là chúng ta đang đi giữa ngàn xương và tuyết trắng. Trên bầu trời vầng trăng khuyết như lưỡi dao
Lúc chia tay anh nhìn vào mắt em trong giây lát. Muốn ôm em, muốn hôn em làm lành, nhưng một chút tự ái cao ngạo anh đã không làm vậy. Anh quay mặt bước đi, để mặc em đứng đó, mà lòng buồn thật buồn. Mùa đông lúc này mới thật là mùa đông, buốt nhức và tê tái. Anh và cảm xúc của anh bị đông cứng trong băng. Anh biết có lối tới tình yêu, có đủ nghị lực để bước vào cuộc đời em, nhưng anh không còn đủ xức để cựa quậy
Tâm yêu của anh! Những ngày yêu em anh đang ngây ngất trên đồi cao. Lẽ nào tình yêu mới đến, mới bắt đầu, thì cũng chính là sự bắt đầu cho những nỗi buồn và khổ đau tiếp sau.!!? Tối nay chắc sẽ lại một đêm dài thật dài anh thao thức về em. Trước mặt anh đây vẫn là vầng trăng và những vì sao lâp lánh trên cao xa. Em ở gần đây thôi nhưng sao mà xa quá, như trăng và sao vậy
Anh muốn em. Anh muốn yêu em bằng một tình yêu thật nồng cháy, cho tan hết giá băng, em yêu, em có nghe thấy không?
Ngày.....tháng......năm...
Hoàng Thanh Hải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!