Nắng và gió gian khổ đời ta mãi.... |
.......Trận đòn đầu tiên đến khiến tôi ngất đi
trong kinh sợ, tôi và anh đi ăn tối muộn, trên đường về tôi nhận được
cuộc điện thoại của một người bạn Trung Quốc mới qua VN lại hỏi thăm
tôi, anh tra hỏi đó là ai, tôi nói là bạn lâu ngày không gặp, anh càng
tra hỏi và tát tôi ngay giữa đường, bỏ mặc tôi bơ vơ trên đường Bà Triệu
Đi bộ bộ gần 2 h giữa đêm mò về nhà, về tới nhà anh lao vào đánh tôi như
con hổ xé xác con linh dương khi đói khát.. cách anh đánh tôi lần nào
cũng vây, ngồi lên người và đấm vào mặt, vào đầu, vào người tôi, tát
thẳng vào mặt tôi tới khi tím tái máu me bê bết.. Tôi lần đầu thấy được
con dã thú ẩn sau khuôn hình đẹp đẽ đó, sau khi chán chê lê lết, tôi không
còn sức đứng dậy, tôi đã lê tới tủ quần áo và nói rằng tôi sẽ rời xa
anh..người đàn ông đó lao ngay vào trong toilet, cắt mạch tay của mình,
máu trào khắp nhà và nói với tôi “em bỏ anh sẽ chết”, nỗi sợ anh bị đau
lấn át nỗi đau tôi phải chịu, tôi đã ngu ngơ tin rằng người đàn ông đó
sẽ chết thật nếu không có mình, tôi đã thương và tha thứ ngay trong phút
giây đó, những lời hứa hẹn, xin lỗi chỉ như trót lưỡi đầu môi...
Lúc đó
tôi mới về ở với anh chưa đến một tuần........."
(Còn nữa)
Út Nhung
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!