Hh
Ngày Chủ Nhật sắp qua đi. Chúng ta xa nhau thế là đã tròn sáu tuần. Nghĩ lại anh không dám tin ngần ấy thời gian đã trôi qua. Nhưng quả thật nó đã trôi qua khiến lòng anh cảm thấy nhẹ nhõm phần nào. Vậy là anh chỉ còn phải sống cảnh thiếu em hai tuần nữa thôi.
Lúc này anh đang chờ tin nhắn của em. Không biết em đi Đà Lạt về chưa mà không thấy nhắn tin cho anh. Từ ngày yêu em anh có thêm nghị lực để yêu thương và chờ đợi. Dù em có sao nhãng anh để dành cho mình miền sống riêng tư, dù em có sống ngoài thời gian để vô tình cho nó trôi thì anh vẫn chờ đợi.
Một ngày nào đó anh sẽ không yêu em nữa!? Một ngày nào đó anh không còn biết chờ đợi và khao khát em trong miền nhớ!? Một ngày nào đó những kỷ niệm về những ngày yêu thương này chỉ còn là những hoài niệm buồn!? - Không, sẽ không bao giờ có ngày đó. Tâm yêu của anh, em hãy tin với anh như vậy. Anh yêu em và ngàn lần cám ơn em vì em đã cho anh nếm kỹ hương vị tháng ngày. Nhờ em, anh biết tìm hạnh phúc trong sự chờ đợi, biết hy vọng và biết tin yêu.
Em nói hôm nay em sẽ về Sài Gòn. Đi đường xa chắc em sẽ mệt lắm. Anh biết mỗi lần đi đường dài về lúc nào em mệt và thèm ngủ như thế nào. Ừ, em cữ nghỉ cho khoẻ, ngủ cho đã.
Lúc nào dậy thì nhớ gửi mail và tin nhắn cho anh ngay đấy. Sắp hai ngày không thấy tin nhắn của em anh thấy bối rối quá. Những ngày không có em anh như mất phương hướng và tâm đầy mâu thuẫn. Anh rất giận em vì em nỡ để anh phải chờ lo, nhưng rồi lại biện hộ cho em, bảo phải thương em.
Phải chăng yêu là mâu thuẫn!? Ghét em nhiêu, nhưng thương em lại nhiều hơn!
Kalomna chiều 14/8/2005
T.Hải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!