Powered By Blogger





Monday, 3 February 2014

Anh yêu em không cần có áo quần








Anh lắng những dòng thơ “mơ giấc ban mai” 
Lặng lẽ đón trái đời ngọt lịm 
Hôn nhè nhẹ đôi môi hồng bịn rịn 
Tình muôn đời, hạnh phúc đẫm đầy tay. 

Xin ào ạt lên giông bão của ta ơi!
Sóng cũng cấu vụn em đừng tiếc tưởng 
Anh làm biển làm hồ cho em tắm 
Thành phố chúng mình vui em nhỉ, đón đôi ta.

Con thuyền tình khả ái với phong ba 
Ta cúng nén hương thơm trái tim thời con gái 
Em "hoá thánh" dù trần  truồng không che đậy 
Êm đềm trôi và nước mắt tuôn trào.

Biển rì rào... biển vẫn rì rào... 
Hàng thông anh reo hát lời vô tận 
Ta dẫu chết nhưng hai trái tim không yên lặng 
Anh yêu em không cần có áo quần. 

Hãy ào ạt đi giông bão của tình em! 
Sóng gào thét đừng bao giờ phẳng lặng 
Vì tất cả rồi sẽ vào cõi vắng 
Dầu anh có thương em vỗ tan bờ.

Hãy ào ạt lên cho cuồng loạn những dòng thơ
Giây phút cuối ta ghì xiết lấy nhau, xé hư vô thành điên dại.



Tặng nữ sỹ Thuận Vy - Nhân đọc tập thơ
"Giấc mơ ban mai" của em.


Phạm Ngọc Thái

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên