Nước ta vui thật là vui
Đứng trên bục giảng thầy “xơi” học trò
Học trò nổi đóa “gan to”
Dồn thầy vào góc đánh cho no đòn
Một ông Thượng tướng “vàng son”
Lăn đùng ra chết vừa tròn sáu mươi(60 tuổi)
Tiễn ông dở khóc dở cười
Lời khai Chí Dũng hại đời ông chăng?
Nịnh ông thượng tướng có thằng
Viết dăm bài báo lăng nhăng bênh bừa
Hay là đã có tí “bơ”
Dâng lên bát nước sáo cò,trả ơn?
Công đường huyện nọ lên cơn
Tin vào phong thủy xây hòn núi cao
ở ngay trước cổng ra vào
Không để tà khí vượt rào thị uy
Thật là chuyện cũng li kỳ
Ủy ban, huyện ủy đều …thì sợ…ma
Nghe đâu vừa mới hôm qua
Xe phó thủ tướng đi ra ngoài đường
Có anh xe máy rất “ương”
Ngoằn ngoèo chắn lối chẳng nhường ưu tiên
Thế là cảnh sát phạt liền
Sao mày không tránh làm phiền cấp cao?
Làm sao thì có làm sao
Tôi đâu có biết vị nào quan to?
Thôi đừng cười trắng răng bò
Mày còn cãi lí ông cho no đòn..
Ơ kìa thằng bố hiếp con
Thế thì đạo lí chẳng còn chi chi
Đền chùa họ rủ nhau đi
Đè nhau cướp ấn cũng vì hư danh
Thế rồi quan họ Bắc Ninh
Hát cho vui đã trở thành..hát..xin
Hay là nghèo quá hóa hèn
Trung thu ngày tết thắp đèn Trung hoa
Đồ chơi cho trẻ cho già
Toàn của Tàu khựa, của ta ém dần
Chúng ta mang chữ Nhân Dân
Lặng thinh để giữ cái cần câu…cơm…
Trần Trương
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!