Ngày thứ hai là ngày nghỉ, nhưng đôi khi sự nghỉ ngơi lại có thể mệt nhọc và phiền hà hơn cả những ngày làm việc.
Những ngày em ở đây anh chỉ mong có được một ngày nghỉ để được cùng em đi chơi, đi thăm bạn bè, bây giờ xa em anh lại sợ những ngày nghỉ. Những ngày làm việc thời gian dường như trôi nhanh hơn, nỗi nhớ em khuây khoả đi rất nhiều.
Hôm nay anh đi dạo hết cả nửa ngày. Bước chân anh dã đi qua bao con phố dường như quen lắm. Muốn tìm một bóng dáng thân quen nhưng tìm hoài chẳng thấy. Bãi tắm hôm nào giờ đã ít người hơn, cánh đồng cỏ lau vẫn điệu đà lả lơi với gió nhưng thiếu tiếng em cười. Anh một mình lang thang giữa cánh đồng gió lộng và trong cái sự lang thang của mình anh lượm nhặt vào tim nỗi nhớ đến khôn nguôi
Lang thang mãi rồi anh cũng trở về phòng nét để gửi email cho em. Muốn tấm sự với em đôi điều, sợ em chờ tin anh sẽ buồn. Muốn nói với em rằng em chớ vô tình , để quên anh ngoài nỗi nhớ!
Kalomna15/8/2005
T.Hải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!