Chiều đã tắt nắng. Thành phố đã lên đèn. Không khí lạnh mang hơi hưởng mùa thu về trên phố.
Em giờ ở nơi nào? Em đang làm gì? Em có biết lòng anh như lửa đốt. Một ngày đã qua mà chẳng cớ tin tức gì của em cả. Em hờ hững với anh vậy sao? Thế mà em lại hứa....
Một ngày có bao nhiêu thời gian, chẳng lẽ em em không thể dành đôi phút nhắn tin cho anh được sao? Đà Lạt mộng mơ, phong cảnh hữu tình đã làm em quên anh, hay còn có điều gì khác!? Thôi thì em cứ mải vui đi. Để mặc anh nhớ em trong khổ sở!
Anh vẫn chưa nhân được tin nhắn của em. Chưa nhận được. Điện thoại hết tiền, em chưa nạp tiền sao? Hôm qua em hứa hôm nay sẽ nhắn tin cho anh, nên anh chờ đợi. Cứ chờ đợi...nhưng càng chờ thì càng chẳng thấy đâu. Vì lẽ gì vậy Tâm?
Đêm khuya lắm rồi mà anh cứ trằn trọc không sao ngủ được. Muốn giận em mà lòng không giận được. Tự nhủ lòng mình chắc là em có lý do. Không nhắn được tin cho anh chắc là em cũng lo lắng lắm đây. Thương em lắm, mong rằng em không bị mất ngủ và thao thức như anh. Một giấc ngủ êm đềm, bình yên sẽ nhẹ nhàng đến với em như hôm nào em ngủ hiền ngoan trong vòng tay của anh.
Đêm nay Đà Lạt có lạnh như đêm qua không em? Nỗi nhớ của anh liệu rằng có đủ ấm cho em? Lại nhớ câu em nói: không có anh cái lạnh ở đây kỳ lắm.... Có gì đâu mà lạ em yêu ơi. Khí hậu Đà Lạt muôn đời vẫn vậy. Em không thấy kỳ là vì chúng ta thiếu hơi ấm của nhau đó sao. Em mau về Sài Gòn rồi bay sang đây với anh đi. Anh thiếu em nhiều lắm. Mùa hè ở đây thật đẹp, nhưng mùa hè không có em, mùa hè thành vô duyên
Thôi anh đi ngủ đây. Nhớ em thì biết nhớ bao nhiêu cho đủ. Dù sao thì anh còn có ngày mai và thật nhiều ngày nữa để mà nhớ. Đêm càng về khuya đêm càng thấy lạnh. Chẳng biết cái lạnh có thật, hay là cái lạnh từ tim. Thành phố đã ngủ say lắm rồi. Đêm không trăng, không sao, chỉ có đêm đen và tiếng côn trùng gào thét nghe đến nát lòng. Đêm cho anh cảm giác lạnh lùng. Một ngày em quên anh cho anh cảm giác hụt hẫng yêu thương. Trái tim anh như mềm lại và muốn vỡ oà..
Thôi anh ngủ đây. Không biết là anh có ngủ được không đây. Nhưng anh sẽ cố mà ngủ. Anh muốn nghĩ rằng ngày mai em sẽ nhớ tới anh.
Kalomna 3 giờ sáng..
14/8/2005
T.Hải
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!