Powered By Blogger





Wednesday, 10 October 2012

Sự chỉ trích




Sự chỉ trích chẳng có ích lợi gì hết. Dù chúng ta có lỗi nặng tới đâu, thì trong một trăm lần, có tới 99 lần chúng ta cũng tự cho là vô tội.
Chỉ trích đã vô ích mà còn nguy hiểm vì nó làm tổn thương lòng tự ái của người và gây ra oán thù. Hơn nữa, kẻ ta chỉ trích tự nhiên sẽ hằn học, chỉ trích lại ta. Ta nên hiểu rằng, những lời chỉ trích ta thốt ra, cũng như con chim bồ câu, bao giờ nó cũng trở về chỗ cũ. Kể bị ta chỉ trích sẽ tìm hết lý luận đệ tự bào chữa và trở lại buộc tội ta.
Bạn muốn người ta oán tới chết, thì hãy dùng những lời chỉ trích cay độc. Còn không thì nên nhớ rằng, loài người không phải luôn luôn có lý trí đâu. Họ hàng động, suy nghĩ theo tình cảm, thành kiến, lòng kiêu căng và hớm hĩnh của họ. Sự chỉ trích ví như mồi lửa, mà lòng kiêu căng của con người là một kho thuốc súng, gặp nhau tất bùng nổ, gieo tai hại vô cùng.
Chỉ trích, oán trách người, buộc lỗi cho người, thì kẻ điên nào cũng biết. Nhưng hiểu người và tha thứ cho người thì phải có tâm hồn cao cả và sự tự chủ mạnh mẽ mới được. Thay vì buộc tội, chỉ trích ai thì ta phải ráng hiểu họ, tìm nguyên nhân những hành vi của họ. Đó là nguồn gốc của cảm tình, khoan dung và hòa hảo.

                                                                                                                                                                                                      Sưu tầm
Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên