

Nhưng nhớ gì thì nhớ cũng phải nhớ em. Không lại giận cho coi. Trong mưa nhớ em lãng mạn quá trời. Một cảm xúc đâu có thể nói hết bằng lời. Thôi thì làm thơ tặng em vậy. Thơ anh viết không được trau chuốt lắm. Nhưng anh đâu là nhà thơ để viết cho em những vần thơ thật đẹp. Chỉ hy vọng em nhớ , em hiểu anh đang nói vể kỷ niệm, về nơi nào qua bài thơ này:
Bến cũ
Đông sắp tới em có về phố cũ?
Em có về qua lại bến sông xưa?
Cây cầu nhỏ, căn nhà gỗ liêu siêu
Con tàu hoang có còn nơi bến cũ?
Em có nhớ? Chắc rằng em còn nhớ
Cây cầu nhỏ, căn nhà gỗ liêu siêu
Con tàu hoang có còn nơi bến cũ?
Em có nhớ? Chắc rằng em còn nhớ
Bông tuyết rơi chạm nhẹ nụ hôn đầu.
Hoàng Hải
(Ngày em xa Sài Gòn)
Ừ.Thì cũng giận đấy.Ông xã hay viết cho ai không àh.Bà xã cũng ko thèm nói,để mặc xem ông xã có nhớ bà xã k?Bà xã biết ông xã ít hay nói lời yêu thương với bà xã bởi ì bây giờ chúng ta cũng có con.Thời gian đều dành cho chúng hết nên...Nưng đôi khi cũng phải hâm nóng tình cảm ngọt ngào qua lời nói.Dẫu có xa cách nhưng bà xã luôn mong muốn trái tim ấy chỉ một mình bà xã chiếm giữ.Tình yêu mà,ai khong ích kỷ cơ chứ.Nhưng ích kỷ sao cho đúng,phải ko ông xã.Bà xã cũng trăm công nghìn việc.Ông xã đi làm về cũng rảnh rỗi lên mạng,còn bà xã thì...Ôi thôi,phải ở đây ông xã mới biết được bà xã vất vả biết nhường nào.Híchíc...
ReplyDelete