Powered By Blogger





Wednesday, 7 August 2013

Vu vơ tháng tám






 



















Gọi nửa câu cho mùa thu hương cốm
Gọi một lời cho tháng tám ngát xanh
muaraothang6






Tôi viết bài thơ đầu gửi vào tháng tám
Lác đác mưa và khẽ gió ngang hè
Lốm đốm nắng và vàng thưa trưa nhé...


Tôi viết bài thơ dành cho tháng tám
Gom yêu thương trên khắp hẻm đời
Đôi tay trĩu, nghe mùa sang vời vợi


Bài thơ tháng tám tôi viết, chao ôi !
Có cơn bão đang bời bời biển cả
Bình yên nào chờ đợi bến bờ xa...

Mưa 



 

 
Tháng 7 vụt qua nhanh như chưa hề có. Nhưng cơn mưa như Ngâu vẫn rả rích khóc cho những cuộc tình buồn. Dẫu sao thì tháng bảy cũng đã qua vì nhật định bây giờ đã là tháng tám, tháng mà như nhà thơ Константин Бальмонт đã từng viết:


Như sai lầm nếu giữa trưa còn nắng đổ,-
Những ước mơ buồn hợp với tháng Tám hơn.


Và như thế mùa thu đã sang bầu trời không tươi, mơn man một xa vắng cuối mùa. Hôm qua một mình chạy xe trên những con đường Định Quán bống thấy mình lạ hoắc. . Cũng qua cái tuổi gọi là lãng tử phong trân mà sao vẫn thấy hồn nhiên bồng bột đến lạ lùng. Định quán đâu có nhiều con đường. Quốc lộ 20 mùa này dơ dáy, nham nhở đầy ổ gà, nên rất nản. Nản, nhưng mỗi ngày vẫn phải chạy qua để đi làm, để chạy vào con đường Gia Canh quen thuộc. Rồi con đường vào Phú Hoà, đường vào bán đảo Thanh Sơn.....Muốn đi đến một nơi nào không biết tên miền để mình được làm một người khách lạ.



Anh là tìn đồ của nước sôi để nguội, nước Vối, nước hạt Nhân Trân hay nước lá chè xanh tươi mang mùi hương thoang thoảng và vị chát quê nhà. Những thi thoảng anh cũng thèm một ly cà phê đá. Nửa giờ ngồi quán cà phê em Dung. Thế là ngồi một mình. Một góc nhỏ. . Một bản nhạc buồn. Một cơn mưa. Đã cảm nhận , đã chạm tới, đã thật sự cảm xúc tới tận cùng và đã như tan chay vào những nỗi nhớ vu vơ tháng tám. Một ly cà phê.. Ly cà-phê đá và đá đã tan trong cà-phê. 

Anh vẫn vừa sống vừa nghĩ đến em. Trong cái thị trấn nhỏ miền đông này vốn vẫn đầy ắp những kỉ niệm một năm em ở đây với anh. Chẳng khi nào những kỉ niệm của chúng mình trầm tích dưới tận cùng trái tim anh. Anh và em vẫn hiện sinh trong nhau từng phút giây, anh luôn thấy như vậy đó. Miền Đông Nam bộ chỉ có hai mùa mưa và nắng. Nhưng tháng tám vẫn làm anh nhớ mùa thu. Những mùa thu vàng rực ở nước Nga. Khi đó em như con nai vàng ngơ ngác lạc vào cánh rừng Anh

Trưa nhớ em
H.T.Hải

Tháng tám về rồi ta phải chấp nhận thôi
Bão táp, mưa sa đất liền, hải đảo
Mùa sang rồi chông chênh phiền não


Day dứt lòng tháng tám có tình anh
Và tháng tám về xanh ngăn ngắt trời xanh
Có cánh diêu nào sáo vang nền dìu dặt


Ta hãy nhìn nhau tận sâu trong đáy mắt
Để hình dung những trái chín trong lòng
Và mối tình nồng sâu giữa mênh mông


Tháng tám về, thơ có thấy hay không?

Vũ Quốc Khanh







 
Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên