Anh còn nhớ, khi lá trên cây rụng hết, những cành khô trần trụi đáng thương run rẩy trong giá lạnh mùa đông anh đã rất mong chờ cho mùa hè tới thật nhanh. Và thế là đông hết, mùa xuân qua cũng nhanh cho mùa hè tới. Anh đã rất vui. Thế mà vui chẳng được mấy ngày. Những ngày buồn lài tới. Mùa hè ở đây không có hoa phượng cháy, không có ve sầu hát khúc chia tay nhưng mỗi lần nhìn Bồ Công Anh hoá bông trắng như tuyết, vỡ ra rồi bay tan tác khắp sân trường cũng đủ thấy trũng lòng với bao nỗi vấn vương

Hè em về rồi, anh ở lại một mình
Sẽ buồn lắm ...em biết không!?
H.T. Hải
18/6/2005
18/6/2005
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!